CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 2 - Trang 246

Tôi mở mắt ra nhìn lên, trông thấy Alice đang cúi mình xuống tôi. Đằng

sau cô gái là bức tường đen thui của nhà thờ lớn. Alice đang nắm chặt cánh
tay trái của tôi, móng tay cô ấy đang cắm chặt vào da tôi. Cô rướn người tới
trước và thì thầm vào tai tôi.

“Cậu không bỏ đi dễ dàng như vậy đâu Tom. Bây giờ cậu đã quay trở lại.

Trở lại nơi cậu thuộc về!”

Tôi hớp lấy một hơi sâu và Thầy Trừ Tà tiến đến, đôi mắt thầy chứa đầy

nỗi ngạc nhiên. Khi thầy quỳ xuống bên tôi, Alice đứng lên lùi lại.

“Con thấy sao hả anh bạn?” thầy vừa dịu dàng hỏi vừa đỡ tôi ngồi dậy.

“Ta nghĩ con đã chết rồi chứ. Khi ta mang con ra khỏi hầm mộ, ta thề là
chẳng còn hơi thở nào trong người con nữa mà!”

“Quỷ Độc ra sao?” tôi hỏi. “Hắn chết chưa?”

“Rồi, chết hẳn rồi con ạ. Con đã chấm dứt mọi chuyện và sém chút mất

luôn cả mạng đấy. Nhưng con có đi lại được không nào? Chúng ta cần đi
khỏi nơi này.”

Phía sau Thầy Trừ Tà tôi có thể trông thấy tên lính gác với mấy chai rượu

rỗng bên cạnh. Hắn ta vẫn còn say ngủ, nhưng có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào.

Với sự giúp đỡ của Thầy Trừ Tà, tôi cố gắng đứng dậy và ba người chúng

tôi rời khỏi phạm vi nhà thờ qua những con phố vắng vẻ.

Lúc đầu tôi vẫn còn yếu và run rẩy lắm, nhưng khi chúng tôi leo qua khỏi

những dãy nhà phố liền kề để quay trở ra khu đồng quê, tôi bắt đầu thấy
khỏe hơn. Một chập sau, tôi quay lại nhìn Priestown đang trải dài dưới chân
chúng tôi. Những đám mây đã tản đi và mặt trăng ló dạng. Tháp chuông nhà
thờ lớn dường như đang lấp lánh.

“Trông đã yên lành hơn rồi đấy,” tôi lên tiếng, dừng chân để ngắm nhìn

toàn cảnh.

Thầy Trừ Tà đứng lại bên cạnh tôi và nhìn theo hướng tôi nhìn. “Đa số

vạn vật nếu nhìn từ xa đều tốt đẹp hơn cả,” thầy bảo. “Mà thực ra thì, đa số
con người ta cũng thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.