CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 3 - Trang 120

cả tuần nay, chờ đợi được đọc lấy, thì hẳn là tôi đã quá muộn rồi. Trong lúc
Shanks dỡ hàng xuống, tôi chạy ù vào trong nhà, đi thẳng lên phòng ngủ của
Thầy Trừ Tà, và với hai tay run rẩy, tôi đưa cho thầy xem bức thư. Thầy đọc
xong, đoạn thở dài sườn sượt.

“Ta rất lấy làm tiếc khi nghe tin chẳng lành của con,” thầy bảo. “Con nên

về nhà ngay đi. Vào những lúc như thế này mẹ con sẽ rất cần có con bên
cạnh.”

“Còn thầy thì sao ạ?” tôi hỏi. “Thầy sẽ ổn cả chứ?”

“Đừng lo cho ta, ta rồi sẽ khỏe lại như vâm thôi. Không, con nên lên

đường ngay khi trời chưa tắt nắng. Con phải rời khỏi đồng hoang thật sớm
trước khi màn đêm buông xuống.”

Khi tôi xuống đến bếp, Alice và Meg đang thì thầm to nhỏ với nhau. Meg

mỉm cười khi trông thấy tôi. “Tối nay ta sẽ nấu một bữa tối đặc biệt cho hai
cô cậu,” bà bảo.

“Cháu sẽ không ở đây ăn tối đâu Meg à,” tôi nói với bà. “Bố cháu đang

ốm nên cháu phải về nhà vài hôm.”

“Rất tiếc khi nghe thế đấy Billy. Chắc chắn là tuyết đang kéo đến đây nên

cậu phải ăn mặc ấm áp để không bị lạnh nhé. Sương giá có thể làm cậu rụng
hết mấy ngón tay đấy.”

“Tình hình xấu đến mức nào vậy Tom?” Alice hỏi, trông rất quan tâm,

nên tôi đưa cho cô lá thư để cô đọc nhanh qua.

“Ôi Tom! Tớ thật tiếc,” Alice vừa nói vừa bước tới ôm choàng lấy tôi.

“Có thể sẽ không đến nỗi tệ như ta tưởng đâu...”

Nhưng khi chúng tôi nhìn vào mắt nhau, tôi có thể nhận thấy Alice nói thế

chỉ để làm tôi thấy khá hơn. Cả hai chúng tôi đều lo nghĩ đến tình huống xấu
nhất.

Tôi chuẩn bị hành lý để quay về nhà. Tôi chẳng màng mang theo chiếc túi

– tôi bỏ túi lại trong phòng làm việc – nhưng tôi mang theo thanh trượng của
mình; trong túi quần tôi, ngoài một miếng tướng phó mát vàng ệch để đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.