CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 3 - Trang 165

14

BỐN BỀ TUYẾT HÃM

C

ác con phố lát đá cuội trong làng Adlington đang bị lấp dưới gần cả sáu

phân tuyết. Trong ánh sáng đang mờ dần, đám trẻ con hân hoan đổ ra hàng
đàn, cười đùa, gào rú la thét, quẳng từng tảng từng vạt bóng tuyết vào nhau.
Những người khác thì kém vui vẻ hơn. Đôi ba người phụ nữ quấn khăn sam
đi ngang qua tôi, bồn chồn bước qua vỉa hè đóng đầy tuyết, đầu cúi gằm,
mắt chăm chắm nhìn xuống chân. Họ đang cắp chặt mấy chiếc làn rỗng
trong tay xuôi về phía ngõ Babylon để vội mua sắm lúc cuối ngày. Tôi đi
cùng theo hướng ấy cho đến khi tới được cửa hiệu của ông Andrew.

Khi tôi nhấc then cài đẩy cửa mở ra, một tiếng chuông lanh lảnh vang lên.

Cửa hiệu không có ai nhưng tôi nghe thấy ai đó từ phía sau tiến ra. Tiếc cộc
cộc cộc
của đôi giày mũi nhọn vang lên, và thật kinh ngạc làm sao, Alice
bước đến quầy, gương mặt rạng rỡ nụ cười.

“Tom ơi, gặp lại cậu thật mừng quá! Tớ đang băn khoăn cậu sẽ mất bao

lâu mới tìm ra tớ....”

“Cậu đang làm gì ở đây thế?” tôi ngạc nhiên hỏi.

“Làm việc cho bác Andrew chứ còn sao nữa! Bác ấy cho tớ một công việc

lẫn một mái nhà,” cô bé đáp lại cùng nụ cười. “Tớ trông coi cửa hiệu để bác
ấy có thêm thời gian làm việc trong xưởng. Tớ còn làm hầu hết mọi chuyện
nấu nướng giặt giũ nữa cơ. Bác ấy tốt bụng lắm, bác Andrew ấy.”

Trong một đỗi tôi lặng câm và Alice hẳn đã đọc được vẻ mặt tôi bởi lẽ nụ

cười của cô nhanh chóng nhạt đi và cô trông lo lắng hẳn. “Bố cậu...” cô nói.

“Khi tớ về đến nơi thì bố tớ đã qua đời. Tớ đã về quá muộn, Alice à.”

Tôi không thể nói thêm gì, giọng tôi đã lạc đi và một cục nghẹn dâng lên

trong họng. Nhưng trong nháy mắt, Alice đã rướn người tới đặt tay lên vai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.