CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 3 - Trang 193

Thật thận trọng, tôi bước xuống cầu thang và nhìn thật kỹ vào Meg. Thật

mừng là bà ta đã bị trói chặt. Tôi nhìn thẳng vào mắt bà ta và trông thấy nỗi
đau đớn trong ấy. Nhưng mặc cho sợi xích bạc có đang làm cho bà ta đau,
trong mắt Meg cũng vẫn còn có cả vẻ bất khuất nữa. Đột nhiên vẻ mặt Meg
thay đổi và tôi nhận ra bà ta đang nhìn ra sau tôi, ngược lên trên cầu thang.
Cùng lúc ấy tôi nghe thấy tiếng lạch bạch nên quay ngoắt người ra sau mà
trông thấy Marcia, mụ nữ yêu hoang dã, đang di chuyển xuống mấy bậc
thang về phía tôi.

Một lần nữa việc mụ ta đã uống đẫy những máu lại cứu lấy tôi. Mụ ta vẫn

còn phù nề và lừ đừ lắm. Chứ nếu không thì mụ ta đã tấn công trước khi tôi
kịp nháy mắt ấy chứ. Thế là tôi chộp lấy trượng và bước lên cầu thang để
đối phó với mụ. Vẻ căm hờn rực cháy từ đôi mắt mí sùm sụp của mụ, và tứ
chi mảnh khảnh dưới thân mụ căng ra, sẵn sàng phóng đến trước. Thoạt tiên
tôi không có thời gian để sợ nên tôi chọc trượng thẳng vào mặt mụ. Mụ ta
không chịu được sự va chạm vào gỗ thanh hương trà nên há hốc lên vì đau
khi cú chọc thứ ba của tôi đâm trúng vào ngay dưới mắt trái của mụ. Mụ ta
phẫn nộ rít lên và bắt đầu thối lui, mớ tóc đen nhờn dài thượt lết phết trên
mấy bậc thang hai bên mình, để lại một vệt ngoằn ngoèo nhớt nhợt ẩm ướt.

Tôi không biết mình đã giằng co với mụ ta trong bao lâu. Thời gian

dường như dừng lại. Mồ hôi túa ra từ chân mày chảy xuống mắt tôi, tôi thở
nặng nhọc, tim đập thình thịch cả vì gắng sức lẫn vì sợ. Tôi biết rằng bất cứ
lúc nào mụ ta cũng có thể trượt khỏi tầm cảnh giác của tôi hoặc là tôi có thể
sẩy chân té ngã – trong trường hợp này hẳn là mụ ta sẽ nhào lên tôi trong
nháy mắt, hai hàm răng sắc nhọn của mụ sẽ cắm ngập vào chân tôi. Nhưng
cuối cùng tôi cũng dồn được mụ lên cửa rầm thượng, rồi đâm chọc loạn xạ
để buộc mụ lùi vào trong ấy. Xong xuôi, tôi sập mạnh cửa rồi khóa lại, dùng
chiếc chìa của mình. Tôi biết cánh cửa này sẽ không giữ chân mụ ta được
lâu, và khi tôi đang bước xuống thang, tôi đã nghe thấy tiếng móng vuốt mụ
bắt đầu cào cấu lên cánh cửa gỗ. Đã đến lúc phải đào tẩu rồi. Tôi sẽ theo
chân hai người kia đi về cửa hiệu của ông Andrew. Khi mà Thầy Trừ Tà
khỏe lại thì chúng tôi có thể quay lại đây giải quyết dứt điểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.