CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 4 - Trang 179

Alice, Ellie và Mary được dẫn ra khỏi tháp và bị áp giải về phía rặng cây

xa xa; hai mụ phù thủy vác Jack đòng đưa như bị khoai. Sau khi tôi đồng ý
giao chìa khóa, Alice không nói không rằng. Gương mặt cô trống rỗng vô
hồn. Tôi chẳng biết cô đang nghĩ gì.

“Bọn chúng sẽ được canh chừng trong rừng,” Mab bảo. “Chúng có thể tự

do ra đi khi những chiếc rương được mở ra, không sớm hơn một khắc.
Nhưng cậu thì sẽ không đi đâu hết. Cậu sẽ ở lại đây Tom ạ. Và bọn mình sẽ
ấm cúng biết bao khi không có Alice – cái thứ nửa Malkin nửa Deane tạp
chủng ấy – ngáng vào giữa chúng ta. À nào, đưa cho tớ chìa khóa và ta bắt
đầu thôi...”

Tôi không cãi lại. Tôi thấy mình bất lực. Toàn bộ tình huống này như một

cơn ác mộng mà tôi không sao tìm ra lối thoát. Tôi đã làm cho Hạt, cho
Thầy Trừ Tà và mẹ tôi thất vọng. Với cõi lòng não nề trĩu nặng, tôi lấy chìa
khóa trên cổ đưa cho Mab. Cô ả đi đến chỗ mấy chiếc rương, tôi theo sau,
ngoan ngoãn đứng một bên. Beth và Jennet ở lại trong phòng này cùng
chúng tôi, nhưng bên ngoài còn có bọn Mouldheel trang bị khí giới đứng
gác ngay cửa.

“Tớ nên mở cái nào trước đây?” Mab vừa hỏi vừa liếc mắt cười tình với

tôi.

Tôi nhún vai.

“Ba chiếc rương cho ba đứa bọn mình,” Beth từ phía sau gọi lại. “Thế thì

mỗi đứa một chiếc. Mab, chị chọn nhanh lên, để bọn em còn mở rương của
bọn em nữa. Tiếp theo là đến phiên em.”

“Tại sao tao phải là đứa cuối cùng?” Jennet phàn nàn.

“Đừng lo,” Beth đáp lại. “Nếu tao chọn sai thì biết đâu mày sẽ có chiếc

rương hay ho nhất đấy.”

“Không được!” Mab rít lên, quay ngoắt lại đối mặt với hai con em. “Cả ba

đều thuộc về tao. Nếu chúng mày gặp hên thì tao còn cho mỗi đứa một món
quà. Giờ thì im họng lại, đừng làm tao mất vui nữa. Tao đã bỏ bao công sức
để có được những thứ này rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.