CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 4 - Trang 53

“Không còn kịp để lấy trượng đâu. Chẳng còn thời gian mà phung phí

nữa. Alice đang gặp rắc rối lớn đấy.”

“Chờ đây,” tôi quả quyết bảo cô ta. “Tôi sẽ quay lại ngay sau vài phút.”

Nói đoạn, tôi chạy băng vào nhà, vơ lấy trượng rồi phóng trở ra nơi cô gái

kia đang đứng chờ và leo qua bờ tường đi đến chỗ cô ta. Tôi liếc xuống chân
cô ả phòng trường hợp cô ta đang mang giày mũi nhọn, nhưng ngạc nhiên
sao là hai chân cô ta để trần. Cô ta trông thấy tôi nhìn chăm chăm chân mình
thì mỉm cười. Khi cười, cô ta trông rất đẹp.

“Mùa hè thì cần gì đến giày,” cô ta nói. “Tớ thích cảm nhận lấy cỏ ấm áp

dưới chân mình cùng làn gió mát mơn man quanh cổ chân. Mà thôi, người ta
gọi tớ là Mab – là tên của tớ đấy nếu cậu cần gọi đến.”

Cô gái quay đi khởi bước thật nhanh, hướng thẳng đến chừng như là phía

nam đồi Pendle. Bầu trời phía tây vẫn còn sót lại chút nắng nhạt nhưng rồi
cũng sẽ chóng tối đen mà thôi. Tôi không quen thuộc khu vực này và hẳn sẽ
là một ý hay nếu tôi xách theo đèn lồng. Nhưng hai mắt tôi nhìn trong đêm
tối tốt hơn hẳn người khác, và sau chừng mươi phút thì mặt trăng mờ mờ đã
nhú lên sau rặng cây và tỏa ánh sáng yếu ớt lên vạn vật.

“Còn xa đến chừng nào nữa?” tôi hỏi.

“Mười phút là cùng,” Mab đáp.

“Cô đã nói thế từ khi chúng ta khởi hành!” tôi vặc lại.

“Thế à? Vậy chắc là tớ nói sai rồi. Nhiều khi tớ hay lẫn lộn. Khi đang đi,

tớ thường lạc vào trong thế giới bé nhỏ của mình. Thời gian cứ thế mà trôi
đi thoăn thoắt...”

Chúng tôi đang leo lên mép một bãi đất hoang bao vòng rìa phía bắc đồi

Pendle. Cũng phải đi thêm ít nhất ba mươi phút nữa chúng tôi mới đến nơi –
một gò đất nho nhỏ phủ đầy cây cối lẫn bụi rậm bên ngoài một bìa rừng; đồi
Pendle đen ngòm lừng lững án ngữ sau gò đất.

“Lên giữa đám cây trên kia ấy,” Mab bảo, “chúng ta sẽ chờ Alice ở đấy .”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.