CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 4 - Trang 90

Con đường nhấp nhô lồi lõm không chút bằng phẳng và chuyến đi dằn

xóc liên tục làm tôi nôn nóng chỉ muốn chóng đến nơi cho xong. Lẽ ra nếu
đi băng ngang qua miền quê thì chúng tôi đã có thể đi nhanh hơn rồi, tôi
thầm nghĩ, thay vì mãi đi theo các con lộ lẫn lối mòn. Nhưng chẳng ai hỏi ý
kiến của tôi cả nên tôi chỉ biết im lặng chịu đựng. Vả lại còn có những thứ
khác khiến tôi bận tâm nên không để ý đến sự bất tiện của cỗ xe.

Nỗi lo lắng dành cho Jack, Ellie cùng con của hai anh chị mỗi lúc một

chất chồng. Lỡ họ bị đem đi chỗ khác rồi thì sao? Khi ấy những ý nghĩ bi
quan hơn xuất hiện, mặc dù tôi cố hết sức đè nén chúng ngược vào trong
tâm tưởng. Lỡ họ đã bị giết chết và xác của mọi người bị giấu vào nơi không
bao giờ có thể tìm thấy thì thế nào? Đột nhiên một cục nghẹn dâng lên trong
họng tôi. Rốt cuộc anh chị ấy đã làm gì sai cơ chứ? Họ không đáng phải bị
như thế – Mary mới chỉ là một đứa bé thôi mà. Rồi thêm một sinh mạng thứ
tư sẽ mất đi – đứa bé con chưa ra đời của chị Ellie, đứa con trai trước nay
anh Jack hằng mong muốn. Tất cả đều là lỗi tại tôi. Nếu như tôi không phải
là chân học việc cho Thầy Trừ Tà, thì chẳng có việc gì như thế này xảy đến
hết. Lũ Malkin và Deane bảo rằng chúng muốn tôi phải chết: nhất định là có
liên quan đến loại công việc mà tôi đang được huấn luyện.

Bất chấp sự hiện diện của chánh án Nowell cùng viên cảnh sát, tôi vẫn

không lạc quan cho lắm về khả năng chúng tôi xông vào bên trong tháp
Malkin. Thế nếu bọn Malkin cứ từ chối không chịu mở cửa thì sao? Nói cho
cùng, cánh cổng này vừa dày vừa tán đinh sắt – tôi không rõ như thế có gây
ra rắc rối gì cho bọn phù thủy hay không, nhưng rồi tôi nhớ ra còn những
người trong tộc đóng cửa mở cửa cho nữa. Còn có cả một thành hào bao
quanh. Tôi thấy dường như ngài Nowell tin tưởng vào sự e ngại luật pháp và
hậu quả của việc kháng cự từ bọn chúng. Nhưng ông ta không biết mình
đang phải đương đầu với những mụ phù thủy thực thụ, còn tôi thì không đủ
tự tin mấy vào sức mạnh của một thanh kiếm cùng vài chiếc dùi cui để giải
quyết mọi việc.

Tôi còn phải nghĩ đến vấn đề rắc rồi từ bà quản gia Wurmalde nữa. Bản

năng tôi thét gào rằng bà ta là phù thủy. Ấy thế mà bà ta lại là quản gia cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.