CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 5 - Trang 192

thành nét chúm chím hoàn hảo. Mặt bà chằng chịt nếp nhăn tuổi tác nhưng
dáng người lại săn chắc và bà trông rắn rỏi khỏe mạnh, thừa khả năng đưa
chúng tôi qua đảo.

Căn phòng trống toang, chỉ có một chiếc bàn nhỏ nơi góc nhà. Sàn nhà lát

đá cứng vương vãi đầy cói, bà Deane ngồi xổm xuống gần đống lửa và ra
hiệu cho chúng tôi làm theo.

“Dễ chịu chứ hả?” Khi chúng tôi ngồi xuống, bà hỏi.

“Nhúm xương già của tôi thích có một cái ghế hơn,” Thầy Trừ Tà lạnh

nhạt đáp. “Nhưng kẻ lang thang và ăn xin ăn xỏ thì không có quyền chọn
lựa.”

Nghe thế, bà Deane mỉm cười gật gù. “Ừ, ta đã sống được cả đời mà

không cần đến cái ghế êm ái nào,” bà bảo, giọng bà giờ đã dịu hơn rất nhiều
và còn hơi du dương nữa. “Vậy kể cho ta nghe nào, sao ông lại muốn đi ra
đảo ấy? Chuyện gì đã mang kẻ trừ tà đến Hòn Belle? Ông đến đây để xử lý
phù thủy à?”

“Không hẳn, trừ khi chúng xen vào chuyện chúng tôi,” Thầy Trừ Tà thừa

nhận. “Lần này thì không phải lúc. Một đồng sự của tôi đã mất tích mấy
ngày và chúng tôi có kha khá lý do để tin rằng anh ấy đang ở đâu đấy ngoài
đảo.”

“Điều gì khiến ông quả quyết đến vậy?”

“Chúng tôi đã hỏi ý kiến một người dò mạch – ông Judd Atkins ở

Cartmel.”

“Ta đã gặp người ấy một lần,” bà Deane gật gù. “Ông ta đã tìm ra một xác

người trong hồ cách đây không xa lắm. Chà, nếu Atkins đã nói đồng sự của
ông đang ở ngoài đảo thì chắc là thế rồi. Nhưng anh ta ra đấy bằng cách
nào? Đó là điều tôi muốn biết.”

Thầy Trừ Tà thở dài. “Anh ta bị bắt cóc khi đang cố giải quyết một thủy

phù thủy. Cũng rất có khả năng là vài người dân trong vùng dính líu đến
chuyện này – là người ở Coniston hoặc một trong mấy làng khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.