CẬU BÉ PHẢI CHẾT - Trang 385

Billy luôn thấy hứng thú với những lần mổ xác

thế này. Từng lớp cơ thể dưới da, từng bộ phận thân
thể, các phân tích chính xác về dấu hiệu giết người
được tìm thấy ở cả những vết châm nhỏ nhất lẫn
những vùng tổn thương nhiều nhất của da và xương...
lần lượt hiện ra trước mắt ông. Nhưng đúng lúc ấy
mặt Dodd chuyển sang tái mét. Khi anh ta vừa khuỵu
xuống, Billy vội chạy đến đỡ lấy và nhẹ nhàng đặt
anh ta lên sàn nhà. Nghe tiếng Hawkes gọi Bolling
ngoài cửa, ông nới rộng cổ áo Dodd và bắt mạch cho
anh. Hawkes đến bên ông: "Anh ta sao rồi ?"

"Anh ta sẽ ổn thôi," Billy đáp.
Dodd chớp chớp mắt rồi thở hổn hển, mồ hôi

đọng thành từng giọt trên trán. Bolling bước vào
phòng khám nghiệm tử thi, mang theo một cốc nước.
Anh ta quỳ xuống cho Dodd nhấp một ngụm nước rồi
giúp đồng nghiệp đứng đậy đi ra phía hành lang. "Khi
Dodd ổn hơn," Billy nói với Bolling, "hãy đưa anh ta
trở lại đây. Đây là công việc hàng ngày và anh ta phải
quen với nó."

"Rõ, thưa rlgài." .
Hawkes đợi Billy đeo khẩu trang vào và quay trở

lại bên bàn xác. Ông kéo lớp biểu bì trên cổ nạn nhân
ra, để lộ lớp hạ bì.

"Ông thấy không ? Một sợi dây thừng mềm không

thể gây ra vết thương kiểu này được. Đây này."

Billy cúi xuống để nhìn gần hơn.
"Những vết bầm sâu này là do bị ngón tay, chủ

yếu là ngón giữa ấn vào. Chàng trai này đã bị siết cổ
bằng tay. Lực của bàn tay tác động trực tiếp lên tuyến
giáp. Đây này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.