- Anh khỏi phải giải thích, anh chỉ yêu cầu em khi nghi tiếng chó
tru như thế đó, em cứ im lặng đừng hỏi mà mạ giận đó. Em không
thấy khi em hỏi mạ đã giận rồi không? Anh vội bấm em là thế đó?
Bà Huyện hỏi:
- Nhưng tại sao như thế?
- Không cần hỏi tại sao hết, em chỉ biết nghe tiếng chó tru không
được hỏi chi tiết.
Bà Huyện đành phải im lặng. Thỉnh thoảng bà có nghe tiếng chó
tru khi bà đến nhà cha mẹ chồng nhưng vì Quan Huyện đã dặn, bà
Huyện phải lặng thinh. Càng lặng thinh, bà Huyện càng thắc mắc.
Do đó, hôm nay gặp cô em dâu vợ chú Bẩy con trai út của cha mẹ
chồng của bà. Bà Huyện tỉ tê hỏi:
- Chú ấy vẵn mạnh chứ?
Duyên đáp:
- Dạ, thưa bác, nhà con vẫn mạnh nhưng không hiểu sao cứ hai
lần một tuần bác Đốc lại về chửa bệnh cho nhà em. Bác coi như thế
thì nhà em không ngồi được.
Bà Huyện sững sốt hỏi:
- Thế à.
Duyên cũng tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi:
- Bác không biết việc nhà em bị tật à?
- Có, tui biết chú Bẩy bị tật nhưng tui không ngờ chú ấy lại không
ngồi được.
Bà Huyện càng ngạc nhiên khi thấy Lụa vợ cả của cậu Bẩy và
Duyên vợ lẽ đều có mang. Bà Huyện cố tưởng tượng coi chú em
chồng của bà đối với vợ như thế nào mà có thể có thai được mà hai
vợ của chú Bẩy đều có mang? Bà khẽ hỏi Duyên:
- Tui hỏi thím điều này nghen thím tha lỗi cho tui cái tánh tò mò
đó nghen.
Duyên thành thực đáp:
- Dạ, thưa bác cứ hỏi, em xin trả lời.
Bà Huyện hỏi: