- Anh ni thật là khùng. Bây giờ mà biểu là khuya rồi. Mới có tám
giờ tối người qua lại còn nhiều ra ngõ ngồi nói chuyện trơ cái mặt
mẹt ra à.
Hải cười nói:
- Đàng mô cô nói được. Thôi được rồi, cô biểu tui đi mô tui cũng
đi theo hết!
Mỹ cười nói:
- Chà ngoan chưa.
Hải và Mỹ đi song song sánh vai nhau ra đến ngõ đá rồi đi rẽ vào
tay trái ra đầu trại Thít, một căn trại trống toàn ổi, đu đủ, bông bưởi
của Thầy Cai Hương Thạnh vừa tậu của Ông Hương Hào Thỉnh.
Mùi hoa bưởi bay ra thơm ngát gió hây hây thổi... Mỹ đi sát bên
Hải nắm tay Hải hỏi:
- Tôi hỏi thiệt anh Hải hỉ! Mà tui hỏi thiệt là phải trả lời thiết đó hỉ,
trả lời sai thì chết với tui...
Hải đâm lo:
- Chuyện chi mà hỏi thiệt với giả. Chuyện mô tui biết gì tui nói,
tui nói thiệt với cô.
Mỹ chặn trước:
- Anh thề đi tui không tin...
- Thề răng.
- Thề rứa mô nói sai nói dối...
Hải đành phải thề bướng cho Mỹ tin:
- Tui là Hải, nó sai, nói dối cô Mỹ, con gái Thầy Cai thì tui chết
đâm chết dầm, giặc đâm, chúa chém tui...
Nghe Hải thề độc, Mỹ bằng lòng vội bịt lấy miệng Hải nói:
- Thôi được rồi, nghe anh thề mà tui quá ớn...
Hải làm bộ bực tức:
- Thì cô không tin bắt tui thề thì tui thề đó. Nếu tui chết thì hay
quá. Tui chỉ mong chết cho xong chuyên...
Mỹ cáu:
- À, bây giờ anh chỉ mong chết để bỏ tui phải không? À, anh đã
thỏa mãn rồi còn chi nữa mà không thề. Đồ đàn ông như rức đó...