CÂU CHUYỆN CỦA TÔI TRONG NGÀNH QUẢNG CÁO - Trang 19

Ông bước về phía chúng tôi và nói: “Chị ra ngoài tản bộ à? Tôi

rất thích nhìn bà mẹ và những đứa con hòa hợp với nhau một cách
hoàn hảo như thế này”.

Mẹ tôi đáp: “Vâng, chúng tôi đang ra ngoài tản bộ. Nhưng còn việc

khác nữa. Tôi cảm thấy mình nên kể cho ông nghe một chuyện. Chả
là những đứa trẻ này bị ốm. Trong thời gian chữa bệnh, tôi đã đọc
cho chúng nghe Túp lều bác Tom. Hai đứa thích lắm. Tối nay, vở
kịch này được diễn ở thành phố và thằng bé con đã kiếm được vé.
Tôi đã đồng ý đưa chúng đi xem. Nó không thể tệ hơn quyển sách
được, mà quyển sách thì chắc chắn đã đem lại rất nhiều điều
tốt đẹp”.

Vị mục sư độc thân đáp: “Tôi hiểu ý chị và tôi cảm thông với mong

muốn của chị. Quyển sách thực sự đem lại rất nhiều giá trị tốt
đẹp. Nhưng chị hãy nhớ điều này: Một ngày nào đó, những đứa trẻ
này sẽ rời xa vòng tay chị. Chúng sẽ thấy ánh sáng từ những nhà hát
kịch của quỷ dữ thúc giục chúng tiến vào. Chúng sẽ nói gì khi những
cám dỗ đó đến? Liệu chúng có nói rằng, do mẹ của chúng đã đưa
chúng đến vở kịch đầu tiên, nên chúng không cần phải ngần ngại
không?”

Mẹ tôi đáp: “Ông nói đúng. Tôi không được phép nêu gương

xấu”. Thế là bà đưa chúng tôi về nhà. Trong một khoảnh khắc,
tôi mất toàn bộ niềm kính trọng đối với mọi điều mà mẹ tôi là
hình mẫu, và tôi đã không bao giờ lấy lại được niềm kính trọng đó
nữa.

Có một người đàn ông khác cũng ảnh hưởng lớn đến những năm

tháng ấn tượng của tôi. Anh là quản đốc trong ngành đường sắt
với mức lương 1,6 đô-la một ngày. Anh quản lý một vài nhân viên có
mức lương 1,25 đô-la một ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.