CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 236

Lộ Chi Phán cắn môi, "Mẹ, cô ấy đã trở về".

"Ai?"

"Tống Ngữ Vi."

Ôn Khả Vân nhíu mày, "Tiểu Phán, con đang nói mê sảng gì thế? Có

phải vì dạo này suy nghĩ nhiều quá không?".

Lộ Chi Phán không đáp mà chỉ đưa điện thoại cho Ôn Khả Vân xem tấm

ảnh kia.

"Tiểu Phán..." Ôn Khả Vân nắm lấy tay Lộ Chi Phán, phát hiện tay cô rất

lạnh.

Hai người đang ở trung tâm thương mại, nhìn Giang Thiệu Minh và

Tống Ngữ Vi chọn đồ trong một gian hàng phía xa. Ôn Khả Vân tự nhận
hiểu rõ con trai mình, nhưng lúc này đây, bà thật sự không biết phải nói gì.

"Mẹ không cần nói gì đâu."

Lộ Chi Phán không hề tỏ ra thất vọng hay đau khổ, dường như người đàn

ông đi bên cạnh Tống Ngữ Vi không phải chồng mình. Hai người họ cũng
nhau mua sắm, nói cười vui vẻ. Cảnh tượng này vốn không xa lạ với cô,
trước kia cô đã từng chứng kiến họ như vậy, chỉ là tâm trạng ngày đó và
bây giờ khác nhau mà thôi. Nhưng cô hiểu rõ, vai trò của mình vĩnh viễn
không thay đổi: cô là kẻ ngoài cuộc. Sẽ không bao giờ cô trở thành nhân
vật chính, như một thói quen, cuộc đời cô chỉ có thể gặp sao hay vậy.

Ôn Khả Vân nhíu mày, "Tiểu Phán, con phải tin tưởng Thiệu Minh, nó

không như con nghĩ đâu. Bây giờ nó làm vậy nhất định là...".

"Anh ấy làm gì cũng không còn quan trọng nữa rồi." Nói đoạn, Lộ Chi

Phán quay lưng bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.