CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 292

"Mọi người ai cũng sẽ có lúc phải thỏa hiệp, không thể chỉ nói như vậy

được. Thực ra chị đối với mẹ chồng cũng không đến nỗi nào, sắm sửa quần
áo cho liên tục, chẳng để mất mặt với ai. Chồng chị cũng biết rõ mà. Chung
sống một nhà sao tránh được những lúc to tiếng, quan trọng là bản thân
phải nghĩ thoáng."

"Nếu không thì sao?" Lộ Chi Phán chợt hỏi. "Nếu như, em nói là nếu,

trước khi kết hôn, anh rể từng yêu một người rất sâu đậm thì sao?"

"Sao cái gì mà sao?" Từ Lâm lấy làm lạ. "Bọn họ từng yêu nhau thì có

ảnh hưởng gì tới chị? Người anh ấy cưới là chị, người tiêu tiền anh ấy kiếm
là chị, dù anh ấy có mất vài phút để hoài niệm tình cũ thì chị cũng chẳng
tổn hại gì cả."

"Ý em là, họ rất yêu rất yêu nhau..."

Từ Lâm lắc đầu, "Chị luôn cho rằng trên đời này không có cái gì gọi là

tình yêu thuần túy thật sự, kiểu gì cũng có yếu tố khách quan tồn tại, có thể
là tính cách không hợp hoặc bị ngăn cản. Có tình yêu đâu phải việc vĩ đại,
cũng chẳng phải điều gì đáng để kiêu ngạo, quan trọng là phải chiến thắng
cuộc sống, phải sống thật lâu! Con người không nên quá mức đề cao tình
yêu, nếu hai người có thể ở bên nhau lâu dài chứng tỏ hai người hợp nhau.
Tình yêu là gì chứ? Là sự rung động ư, nhưng sao ngay cả một chút biến
động trong cuộc sống cũng không trụ lại được? Có thể ở bên nhau lâu dài
thì không cần phải lo lắng điều gì nữa rồi".

Nghe những lời của Từ Lâm, Lộ Chi Phán mơ hồ hiểu ra được gì đó, cô

chỉ biết im lặng. Tuy nhiên, chuyện của Giang Thiệu Minh và Tống Ngữ Vi
đâu chỉ đơn giản là yêu, họ là những người sẽ đi cùng đối phương đến cuối
cùng, tiếc rằng Tống Ngữ Vi không còn nữa.

"Chị!"

"Ừm?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.