CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 47

Cô ngẩn ra, nhất thời không hiểu anh muốn nói gì.

Ánh mắt của anh chan chứa sự dịu dàng. Anh nắm lấy tay cô, bình thản

nói: "Em hoàn toàn có thể đón nhận một cách tự nhiên, từ nay về sau dần
dần thích ứng nhé!".

Nghe anh nói vậy, trái tim cô bỗng đập rộn ràng. Anh vì cô mới đến tham

dự bữa tiệc này, ai cũng hiểu điều đó. Nhưng anh không muốn cô cảm thấy
mắc nợ hay bị áp lực. Anh muốn cô coi đó là một lẽ đương nhiên, bởi vì tất
thảy đều là những việc một người chồng nên làm.

Nỗi xúc động ngập trong tim, thiên ngôn vạn ngữ đều không thể hình

dung được cảm giác của cô lúc này.

Sau khi Giang Thiệu Minh ngủ say, Lộ Chi Phán mới xuống tầng trệt. Cô

rót nửa cốc nước nóng, ngồi xuống sofa, xoay xoay cốc nước trong lòng
bàn tay để sưởi ấm. Nghĩ về những điều mà Giang Thiệu Minh nói, khóe
miệng cô mỉm cười ngọt ngào. Đây chính là cuộc sống cô muốn, những
tháng ngày tươi đẹp và hạnh phúc như thế.

Nước trong cốc đã đủ độ ấm, cô vừa đưa lên miệng uống thì trông thấy

Lộ Thi Tình đi từ trên cầu thang xuống, ngồi vào ghế đối diện.

Đèn phòng khách vẫn là gam màu ấm áp như trước đây, tuy nhiên trong

phòng đã được bày biện thêm khá nhiều món đồ xa hoa, chứng tỏ "đẳng
cấp" của gia chủ.

"Lộ Chi Phán, sao lúc nào cô cũng gặp may mắn như thế?"

May mắn đến nỗi khiến cho kẻ muốn xem kịch hay như cô ta luôn phải

ôm thất vọng ê chề, sau mỗi lần cô ta cười nhạo Lộ Chi Phán, cuộc sống
của Lộ Chi Phán dường như càng thêm tươi đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.