CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 59

Hết giờ học, cô giáo dẫn các bé xếp thành hàng dọc đi ra ngoài. Bọn trẻ

vẫn nói chuyện cười đùa ầm ĩ, ai nhìn vào cũng cảm thấy vui lây.

Lộ Chi Phán giao thẻ đưa đón cho cô giáo rồi dẫn Thành Húc ra về. Cô

nhìn con trai, nói đùa: "Nếu mẹ không đến đón con thì cho con ở lại nhà cô
giáo nhé, chịu không?". Bình thường, thằng bé rất hay khen cô giáo.

"Hừ, vậy thì con không thèm để ý tới mẹ nữa!" Thành Húc bĩu môi.

"Càng tốt, đi, quay lại bảo cô giáo đưa con về nhà cô!" Vừa nói, Lộ Chi

Phán vừa kéo con trai lại nhưng thằng bé nhất quyết không chịu lùi một
bước.

Lộ Chi Phán mỉm cười, không trêu con trai nữa.

Đi tới chỗ xe đỗ, Thành Húc tỏ ra thất vọng hỏi: "Bố không đến hả mẹ?".

"Bố con hôm nay nhiều việc ở công ty nên không đến đón con được!" Lộ

Chi Phán vuốt má con trai, "Tiểu Húc về nhà phải ngoan ngoãn làm bài tập,
như thế bố đi làm về trông thấy sẽ rất vui".

Thành Húc gật đầu, "Vâng".

Thấy con trai nghe lời như vậy, Lộ Chi Phán rất hài lòng. Mặc dù Giang

Thiệu Minh rất nghiêm khắc với Thành Húc nhưng trong lòng thằng bé, sự
tồn tại của bố vẫn là một niềm tự hào lớn lao.

Về đến nhà, Thành Húc liền mở sách vở ra làm bài tập. Thực ra bài tập

của bọn trẻ không nhiều và cũng không quá phức tạp, chỉ là khi kiểm tra,
Giang Thiệu Minh rất chú trọng đến chữ viết của con trai. Anh không yêu
cầu Thành Húc viết chữ quá đẹp, nhưng nhất định phải cẩn thận. Anh nói
đây là vấn đề về thái độ, rèn luyện thái độ làm việc nghiêm túc cũng giống
như rèn luyện nhân cách vậy. Có lần vì muốn xem phim hoạt hình mà
Thành Húc viết bài rất qua loa, sau đó bị Giang Thiệu Minh quở trách. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.