CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 85

Giải quyết xong công việc, Giang Thiệu Minh thông báo cho nhân viên

tan ca rồi lái xe ra về. Đèn phòng khách vẫn sáng, anh bước vào nhà, trông
thấy Lộ Chi Phán đang ôm Thành Húc ngồi trên ghế xem phim hoạt hình.
Cảnh tượng trước mắt khiến anh không kìm được xúc động. Khoảnh khắc
này, anh càng cảm thấy những kí ức đã mất chẳng còn quan trọng nữa.

Anh tiến lại gần, xoa đầu con trai, nhỏ giọng hỏi: "Sao vẫn chưa ngủ?".

"Tiểu Húc nói muốn đợi anh về. Sáng thằng bé dậy thì anh đã đi làm rồi,

nếu ngủ sớm thì cả ngày không được gặp bố." Lộ Chi Phán khẽ giải thích.

Giang Thiệu Minh bế Thành Húc về phòng ngủ. Lộ Chi Phán cũng tắt

tivi rồi đi theo. Cô đứng tựa cửa, nhìn hai bố con trò chuyện, sau đó Giang
Thiệu Minh kể chuyện cổ tích để dỗ Thành Húc ngủ. Thực sự là anh kể
chẳng có gì thú vị cả, sắc mặt anh quá nghiêm túc, khiến cô cảm thấy rất
buồn cười.

Giang Thiệu Minh đắp chăn cẩn thận cho con trai rồi mới tắt đèn, ra khỏi

phòng và đóng cửa lại.

"Đang cười gì thế?" Thấy Lộ Chi Phán tủm tỉm cười, anh lấy làm lạ.

"Cười cũng phải có lý do à?" Cô bĩu môi làm bộ bất mãn.

Anh dịu dàng vuốt nhẹ gò má cô, "Về phòng thôi".

Vừa vào phòng ngủ, Lộ Chi Phán liền leo ngay lên giường, vớ một cuốn

tạp chí nằm xem trong lúc chờ Giang Thiệu Minh tắm.

Lát sau, Giang Thiệu Minh từ phòng tắm đi ra, thấy cô vẫn đang chăm

chú đọc, mấy sợi tóc mái lòa xòa trên trán. Phần lớn thời gian, Lộ Chi Phán
đều để mặt mộc, khi cần đi đâu đó, cô mới đánh qua chút phấn. Làn da cô
luôn căng mịn, không hề có một khuyết điểm nhỏ nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.