CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 96

Nét mặt Lộ Chi Phán thoáng qua một chút khác lạ, nhưng rất nhanh

chóng biến mất.

Ngọn đồi này không cao lắm, vừa đủ để ngắm được toàn bộ cảnh đẹp

xung quanh. Hai người vừa đặt chân lên đỉnh thì cũng là lúc tia nắng đầu
tiên xuất hiện, sắc trời trở nên tươi sáng. Làng mạc ẩn hiện trong màn
sương bạc mông lung, cảnh vật trước mắt hư hư thực thực tựa một bức
tranh. Mây mù chậm rãi tản ra, để lộ những mái ngói xám xanh, dần dần, cả
thôn làng hiện lên hoàn chỉnh giữa ánh nắng của buổi sớm mai. Một ngày
mới bắt đầu.

Lộ Chi Phán say sưa ngắm nhìn cảnh vật với những biến đổi chậm rãi,

đây rõ ràng là bức tranh thiên nhiên xinh đẹp nhất mà cô từng được thấy.

Giang Thiệu Minh cũng không tránh khỏi xúc động. Anh cầm lấy tay cô,

"Đi thôi!".

Lộ Chi Phán gật đầu. Khoảnh khắc bàn tay hai người chạm vào nhau,

trong lòng cô dâng lên một cảm giác xao xuyến kì lạ. Được bên nhau, cùng
ngắm nhìn cảnh sắc tươi đẹp mới thực sự là một điều hoàn mỹ.

Hai người không về bằng lối cũ, mà đi theo con đường mòn khác. Vì nơi

này không có nhiều danh thắng đặc biệt nên "đá tình nhân" trở thành địa
điểm thăm quan chủ yếu của bất cứ khách du lịch nào. Người dân địa
phương vẫn truyền tai nhau về một truyền thuyết rằng, khi đứng trước "đá
tình nhân" để cầu nguyện, chỉ cần có lòng chân thành thì bất cứ điều ước
nào cũng sẽ thành hiện thực. Tuy nhiên, bạn không được phép hoài nghi
"đá tình nhân", bằng không, đá sẽ không bao giờ giúp bạn hoàn thành
nguyện ước.

Giang Thiệu Minh và Lộ Chi Phán tìm được vị trí "đá tính nhân" một

cách dễ dàng. Đây là một khoảng đất bằng phẳng nằm giữa bốn bề núi non,
lạ ở chỗ, khoảng đất này rải rác đá nhỏ, còn xung quanh thì cây cối um

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.