cùng, lần nữa nó lại chỉ trở thành một tiếng kêu.”
Nhưng rồi thì cậu ta dừng lại. Ông cụ giả kim chắc chắn đã biết tất cả
những điều đó rồi.
“Ta biết những nhà giả kim chân chính,” ông cụ tiếp tục. “Họ giam mình
trong những phòng luyện đan, và cố gắng để tạo ra, như vàng có. Và họ đã
tìm thấy Hòn Đá Triết Gia, bởi vì họ hiểu rằng khi những gì đấy tiến hóa,
mọi thứ chung quanh cũng tiến hóa theo.
“Những người khác tình cờ gặp hòn đá bởi ngẫu nhiên. Họ đã có một tặng
phẩm rồi, và tâm linh họ đã sẵn sàng hơn cho những thứ như thế hơn là
những người khác. Nhưng họ không được quan tâm đến. Họ thì rất hiếm.
“Và thế thì có những kẻ khác, những người chi thích thú vàng. Họ chẳng
bao giờ khám phá ra bí mật. Họ quên rằng chì, đồng, và sắt có Huyền
Thoại Cá Nhân riêng của chúng để hoàn thành. Và bất cứ người nào quấy
rầy, can thiệp, hay gây trở ngại cho một thứ khác thì sẽ chẳng bao giờ khám
phá ra chính mình.”
Những ngôn từ ông cụ giả kim vang dội ra như một lời nguyền. Ông chồm
tới và nhặt lên một võ ốc từ trên mặt đất.
“Sa mạc này từng là biển,” ông cụ nói.
“Tôi đã để ý thấy điều ấy,” Santiago trả lời.
Ông cụ giả kim nói cậu ta đặt võ ốc bên tai cậu. Santiago đã từng làm như
thế biết bao lần khi cậu còn bé, và cậu nghe âm thinh của biển cả.
“Biển cả tiếp tục sống trong võ ốc này, bởi vì đó là Huyền Thoại Cá Nhân
của nó. Và nó sẽ chẳng bao giờ ngừng làm như thế cho đến khi sa mạc lại
một lần nữa đầy nước.”
Họ trèo lên lưng ngựa, và hướng về phía những Kim Tự Tháp của Ai Cập.
***
MẶT TRỜI ĐANG LÊN KHI TRÁI TIM SANTIAGO BÁO TIN MỘT
DẤU HIỆU HIỂM NGUY. Họ đang bị bao quanh bởi những đụn cát
khổng lồ, và Santiago nhìn ông cụ giả kim để xem ông có cảm thấy gì
không. Nhưng ông cụ chẳng có biểu hiện gì cảnh báo hiểm nguy. Năm
phút sau, cậu ta thấy hai người cưỡi ngựa phía trước họ. Trước khi
Santiago có thể cất tiếng với ông cụ, hai người trở thành mười, và rồi cả