CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 45

gắng nói với chàng đừng tin cậu trai ấy. “Mình giống như mọi người khác
– Mình thấy thế giới trong những dạng thức mà mình muốn thấy nó xảy ra,
không phải những gì nó thật sự diễn tiến.”

Chàng lần những ngón tay chậm rãi trên những viên đá, cảm nhận nhiệt độ
và cảm xúc bề mặt của chúng. Chúng là bảo vật của chàng. Chỉ cầm
chúng trong tay chàng đã cảm thấy khá hơn. Chúng nhắc chàng nhớ đến
ông lão.

“Khi cậu muốn những gì ấy, cả vũ trụ hiệp sức giúp cậu để đạt được nó,”
ông lão từng nói như thế.

Chàng trai đang cố gắng để hiểu sự thật của những gì ông lão đã nói. Nơi
đó chàng trong một ngôi chợ trống không, và trống rỗng trong lòng, không
có một xu với tên của chàng, và không có một con cừu để chăn qua một
đêm. Nhưng những viên đá là bằng chứng chàng đã gặp một ông vua –
một vị vua đã biết quá khứ của chàng.

“Chúng gọi là Urim và Thummim, và chúng có thể giúp cậu đọc những
điềm lành chỉ dẫn.” Chàng trai đặt những viên đá trở lại trong túi nhỏ và
quyết định làm một thử nghiệm. Ông lão đã nói để hỏi những câu hỏi rất rõ
ràng, và để làm thế, chàng phải biết chàng muốn gì. Vì thế, chàng hỏi ông
lão phù hộ chàng vẫn còn bên chàng không?

Chàng lấy một viên đá. Nó là “vâng”.

“Có phải tôi sẽ tìm kho tàng của tôi?” Chàng hỏi.

Chàng đặt tay trong túi, và cảm nhận chúng quanh một viên đá. Khi chàng
làm như thế, cả hai viên đá luồn qua một lổ hổng và rơi xuống đất. Chàng
trai chưa bao giờ để ý đến rằng có một lổ hổng trong túi. Chàng quỳ xuống
để tìm Unim và Thummim và đặt chúng trở lại trong túi. Những khi thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.