CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 47

CHÀNG BỊ LAY TỈNH GIẤC BỞI AI ĐẤY. Chàng đã ngũ đi lúc nào
không hay ở giữa chợ,và đời sống trong chợ đã bắt đầu trở lại.

Nhìn chúng quanh, chàng tìm đàn cừu, và rồi thì nhận ra rằng chàng đang ở
một thế giới mới. Nhưng thay vì buồn bả, chàng vui vẻ. Chàng không còn
phải tìm nước uồng và thức ăn cho đàn cừu nữa; thay vào đấy, chàng có thể
đi tìm kho tàng của chàng. Chàng không có một xu dính túi, nhưng chàng
có niềm tin. Chàng đã từng quyết định, đêm hôm trước, rằng chàng sẽ là
một người mạo hiểm như những người chàng hâm mộ, thán phục trong
những quyển sách.

Chàng bước đi chậm rãi qua khu chợ. Những người buôn bán đã bày hàng
trên kệ, và những cậu bé phụ giúp những người bán kẹo làm việc của nó.
Người bán kẹo có một nụ cười trên mặt anh ta: anh ta vui vẻ, nhận biết đời
sống anh ta là gì, và đã bắt đầu một ngày làm việc. Nụ cười anh ta làm
chàng nhớ lại ông lão – một vị vua huyền bí chàng đã gặp. “Người bán kẹo
này không làm kẹo để sau đó anh ta có thể du lịch hay kết hôn với người
con gái chủ quán. Anh ta đang hoạt động bởi vì nó là những gì anh ta
muốn làm,” chàng trai nghĩ như thế. Chàng nhận thấy rằng chàng có thể
làm như ông lão đã từng làm - cảm nhận một người gần hay xa với “huyền
thoại cá nhân” hay nguyện ước của họ. Chỉ nhìn họ. Thật dễ dàng, và tuy
vậy minh chưa bao giờ làm việc này trước đây, chàng nghĩ như thế.

Khi hàng kệ đã được bày biện, người bán kẹo mời chàng trai một cây kẹo
đầu tiên anh ta vừa làm trong ngày. Chàng trai cảm ơn anh ta, ăn nó, và
tiếp tục trên con đường của chàng. Khi chàng chỉ qua khỏi một đoạn ngắn,
chàng nhận ra rằng, trong khi họ bày biện hàng quán, một trong những
người của họ nói tiếng Ả Rập và người kia nói tiếng Tây Ban Nha.

Và họ hiểu nhau một cách hoàn toàn.

Phải có một ngôn ngữ không lệ thuộc trên chữ nghĩa, chàng trai nghĩ như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.