CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 51

cả đêm, cho đến khi trời sáng, và tôi sẽ lau sạch tất cả những vật dụng pha
lê trong cửa hàng của ông. Đổi lại, tôi cần tiền để đến Ai Cập ngày mai.”

Người thương gia cười to. “Ngay cả cậu lau chùi pha lê cả năm…ngay cả
nếu cậu kiếm được một món hoa hồng tốt khi bán từng món pha lê, cậu sẽ
vẫn phải vay tiền để đi đến Ai Cập. Có hàng nghìn cây số của sa mạc giữa
nơi đây và nơi ấy.”

Một khoảnh khắc im lặng quá nặng nề dường như cả thành phố đang say
ngũ. Không một âm thanh từ chợ, không một sự tranh cải của những người
mua bán, không một người trèo lên những ngọn tháp để ca ngâm. Không
hy vọng, không mạo hiểm, không vị vua già hay “huyền thoại cá nhân’’,
không kho tàng, và không Kim Tự Tháp. Nó như là cả thế giới rơi vào
trong im lặng bởi vì tâm hồn chàng trai như thế. Chàng trai ngồi đấy, nhìn
thờ thẩn qua cánh cửa của hàng cà phê, ước gì chàng chết đi, và rằng mọi
thứ sẽ chấm dứt vĩnh viễn ngay lúc ấy.

Người thương gia nhìn chàng một cách lo lắng. Tất cả những vui thích ông
ta thấy sáng nay đột nhiên biến mất.

“Tôi có thể cho cậu tiền cậu cần để cậu trở về xứ sở của cậu, này con trai
của ta,” người thương gia nói thế.

Chàng trai không nói gì. Chàng đứng lên, sửa lại áo quần, và cầm túi xách
chàng lên.

“Tôi sẽ làm việc cho ông,” chàng nói.

Và sau một lúc im lặng lâu nữa. chàng thêm, “tôi cần tiền để mua một ít
con cừu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.