CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 53


“Việc buôn bán đã thật sự tăng tiến,” ông ta nói với chàng trai, khi người
khách đã rời khỏi. “Bác đang làm ăn khá hơn nhiều, và chẳng bao lâu cậu
có thể trở lại với đàn cừu của cậu. Tại sao phải đòi hỏi hơn với đời sống.”

“Bởi vì chúng ta phải đáp ứng với những điềm lành,” chàng trai nói, hầu
như không có ý gì khác; rồi thì chàng hối hận vì đã nói những điều ấy, ông
ta chưa từng gặp vị vua già.

“Nó gọi là điểm chính yếu của thuận lợi, bắt đầu của sự may mắn. Bởi vì
cuộc sống muốn cậu đạt đến “huyền thoại cá nhân” của cậu,” vị vua già đã
nói như thế.

Nhưng người thương gia đã hiểu những gì chàng vừa nói. Sự hiện diện của
chàng trai trong cửa hiệu là một điềm lành, khi thời gian trôi qua và tiền
được tuôn vào hộc, ông ta không hối hận gì vì đã thuê chàng trai. Chàng
trai được trả tiền nhiều hơn chàng nghĩ, bởi vì người thương gia, nghĩ rằng
khối lượng hàng buôn bán thật quá nhiều, nên đã cho thêm tiền hoa hồng
cao hơn. Chàng cho rằng chẳng bao lâu chàng sẽ trở lại với đàn cừu.

“Tại sao cậu muốn đến những Kim Tự Tháp?” ông ta hỏi, để tránh sự phô
bày việc buôn bán.

“Bởi vì tôi luôn luôn nghe nó đến chúng,” chàng trai trả lời, không nói gì
đến giấc mơ của chàng. Kho tàng giờ đây không là gì cả mà chỉ là một kỷ
niệm đau buồn, và chàng cố gắng để tránh nghĩ về nó.

“Bác không biết bất cứ ai ở quanh đây muốn vượt qua sa mạc chỉ để nhìn
thấy những Kim Tự Tháp,” người thương gia nói. “Chúng chỉ là những
khối đá. Cậu có thể dựng nó trong vườn.”

“Bác chưa từng có những giấc mơ du hành,” chàng trai nói, quay sang đón

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.