CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 65

hồ đã kéo dài cả thành năm trời có sao đâu.

Mình biết rằng tại sao mình muốn trở lại với đàn cừu của mình, chàng
nghĩ. Mình hiểu những con cừu; chúng không là những vấn đề nữa, và
chúng có thể là những người bạn tốt. Mặt khác, mình không biết là sa mạc
có thể là một người bạn, và mình phải tìm kho tàng của mình trong sa mạc.
Nếu mình không tìm nó, mình luôn luôn có thể về nhà. Mình cuối cùng có
đủ tiền, và bất cứ khi nào mình cần. Tại sao không?

Chàng bổng nhiên cảm thấy cực kỳ vui vẻ. Chàng luôn luôn có thể trở lại
làm kẻ chăn cừu. Chàng luôn luôn có thể trở thành một người buôn bán
pha lê một lần nữa. Có thể thế giới có ẩn dấu một kho tàng khác, nhưng
chàng có một giấc mơ, và chàng đã từng hội ngộ với vị vua già. Điều ấy
không xảy ra cho bất cứ ai!

Chàng đang dự tính trong khi ra khỏi quán. Chàng nhớ lại một trong những
người cung cấp pha lê vận chuyển hàng hóa của ông ta bằng cả đoàn người
đi xuyên qua sa mạc. Chàng cầm Unim và Thummim trong tay; do bởi hai
viên đá ấy, một lần nữa chàng hướng đến con đường tìm kho tàng của
chàng.

“Ta luôn luôn bên cạnh. Khi ai đấy muốn hiện thực “huyền thoại cá nhân”
của họ,” vị vua già từng nói với chàng như thế.

Cái giá nào phải trả để đến với kho hàng của những người cung cấp và tìm
hiểu có phải những Kim Tự Tháp thật sự xa tít mù khơi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.