đổi uyển chuyển (dụng) và phần vững chắc thuần nhất (thể).
“Ông không chỉ quán sát con người và những điềm báo để hiểu thông ngôn
ngữ chứ?” chàng trai hỏi.
“Cậu có cái tính kỳ hoặc để đơn giản hóa mọi thứ,” ông ta trả lời, cáu gắt.
“Thuật giả kim là một thứ kỷ luật rèn luyện nghiêm khắc. Từng bước một
phải tuân theo những bậc thầy một cách chính xác .”
Chàng trai học được rằng phần thay đổi uyển chuyển của “Kiệt tác” hay
chất lỏng được gọi là “thuốc trường sinh bất lão” và nó chửa được tất cả
các chứng bệnh; nó cũng giữ cho các nhà giả kim không bị lão hóa. Và
phần vững chắc thuần nhất được gọi là “hòn đá của triết gia”
“Không dễ gì tìm thấy ‘hòn đá của triết gia’,” người Anh Cát Lợi trả lời.
“Những nhà giả kim dành hàng năm trời trong phòng thí nghiệm của họ,
quán sát ngọn lửa tinh hóa kim loại. Họ dùng rất nhiều thời gian gần bên
ngọn lửa dần dần họ lìa bỏ những tính hư ảo của thế gian. Họ khám phá ra
rằng sự tinh hóa kim loại đã dẫn đến sự tịnh hóa chính họ.”
Chàng trai nghĩ đến ông già pha lê. Ông ta từng nói rằng thật là một việc
tốt cho chàng để tẩy sạch những vật bằng pha lê, vì rằng chàng có thể tự
mình thoát khỏi những tư tưởng tiêu cực. Chàng trai càng trở nên chắc chắn
hơn rằng thuật giả kim có thể được học hỏi trong đời sống hằng ngày của
mỗi người.
“Cũng thế,” người Anh Cát Lợi nói, “Hòn đá triết gia là một tài sản hấp
dẫn mê hồn. Một mãnh nhỏ của nó có thể chuyển biến một khối lượng lớn
kim loại thành vàng.”
Được nghe điều ấy, chàng trai lại còn trở nên thích thú mê ly hơn với thuật
giả kim. Chàng ta nghĩ rằng, với lòng kiên nhẫn, chàng có thể chuyển biến