CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 90

"Chào bà, buổi trưa tốt lành, tôi đang cố tìm ra nơi nhà giả kim ở nơi đây
trong ốc đảo."

Người đàn bà nói rằng, bà ta chưa từng nghe nói đến một người như thế, và
vội vả biến đi. Nhưng trước khi rời khỏi, bà ta thêm rằng, chàng trai chớ
nên trò chuyện hỏi thăm với những phụ nứ trang phục đen vì họ là những
người đã kết hôn. Chàng nên tôn trọng truyền thống.

Người Anh Cát Lợi chán nản quá. Dường như ông đã làm một chuyến
hành trình dài mà chẳng được gì. Chàng trai cũng buồn bã; bạn chàng đang
sống vì mục tiêu của huyền thoại cá nhân của ông ta, toàn vũ trụ hiệp sức
đê làm một ảnh hưởng giúp ông ta thành công - đấy là những gì vị vua già
đã nói. Ông ta không thể sai.

"Tôi chưa bao giờ nghe về những nhà giă kim trước đây," chàng trai nói.
"Có lẻ cũng chẳng có ai ở đây biết về họ."

Người Anh Cát Lợi với cặp mắt đờ đẫn. "Thế là xong! Có lẽ không một ai
ở đây biết một nhà giả kim là gì! Tìm ra ai là ai ai chửa cho những chứng
bệnh của người ta!"

Vài phụ nữ ăn mặc toàn đen đến giếng lấy nước, nhưng sẽ chẳng nói
chuyện với người nào cả, mặc dù người Anh Cát Lợi thúc hối. Rồi thì một
người đàng ông tiến đến.

"Ông có biết có ai ở đây chửa bệnh cho người không?" chàng trai hỏi.

"Allah chửa bệnh cho chúng tôi," ông ta nói, rõ ràng sợ hãi đối với những
người lạ mặt. "Cậu đang tìm những ông lang phù thủy." Ông ta đọc một
vài dòng trong kinh Koran, và bỏ đi.

Một người đàn ông khác xuất hiện. Ông này già hơn, và đang mang một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.