CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 114

Mặc Trì khẽ mỉm cười, ánh mắt tin tưởng nhìn Tư Tồn, cố ý trêu cô:

“Vậy anh yên tâm rồi. Ngoại trừ môn Toán ra, môn nào cũng bị em hạ gục
hết cả thôi”. Khuôn mặt ửng hồng mỗi lần mắc thẹn ấy làm lan tỏa trong
anh một cảm giác vô cùng ngọt ngào.

Ấy vậy nhưng Tư Tồn lại lập tức thở dài đánh thượt nói: “Không có

môn Toán thì lại có môn tiếng Anh. Thật là làm khó em quá. Thầy chỉ ôn
lại những bài học cơ bản có một lần rồi dạy bài đọc luôn. Từ trước đến giờ
chưa từng học qua môn này, em làm sao theo kịp”.

“Hả? Thế này thì phải làm sao đây? À, phải rồi, ở nhà có sách tiếng

Anh, em đọc thử cho anh nghe một đoạn xem sao”. Mặc Trì thoáng cái đã
quay xe đi rồi rất nhanh đưa lại cho Tư Tồn một cuốn sách.

“Không cần đâu. Em có mang theo sách học mà”. Tư Tồn lấy từ trong

cặp ra một cuốn sách tiếng Anh, Mặc Trì liền mỉm cười nói: “Vậy đọc một
đoạn anh xem nào”.

“Em không đọc đâu, em đọc kém lắm”, Tư Tồn lí nhí từ chối.

“Bảo đọc thì em cứ đọc. Nếu không đọc lên thì mãi mãi không học tốt

được. Em có thấy ai học ngoại ngữ mà không nói lên thành tiếng không?”

Tư Tồn nhìn anh vẻ chán nản. Xin nghỉ học chỉ vì mong mỏi được về

nhà gặp anh, có ngờ đâu cô lại bị anh xoay mòng mòng thế này.

“Đọc đi”, Mặc Trì không ngừng giục.

Tư Tồn mở sách, bắt đầu đọc nhưng giọng cứ lí nha lí nhí như tiếng

muỗi kêu : “yi si yi si you pen, yi si yi si you pen sou...”

Ngữ điệu và cách phát âm quái dị ấy khiến Mặc Trì không thể nghe

tiếp nữa, liền lấy cuốn sách từ tay Tư Tồn tự mình xem. Thì ra đọc tiếng
Anh bằng cách chú thích tiếng Hán ở bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.