CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 210

không?”

Mặc Trì tuy giận dữ cũng chỉ biết hắt ra một tiếng thở dài, chống nạng

lếch thếch đi xuống tầng. Ra đến ngoài thì người đã mất tăm mất dạng.
Trước mặt anh là hai hướng Nam, Bắc với hai con đường, một lớn một nhỏ.
Anh cứ đi theo con đường lớn thì hơn.

Dưới ánh đèn đường lờ mờ, Tịnh Nhiên và Từ Lan cùng gọi tên Tư

Tồn. Con đường lớn nhìn mãi chẳng biết đâu là tận cùng, Tư Tồn chắc chắn
sẽ không chạy theo hướng này. Mặc Trì liền quay người chuyển sang con
đường nhỏ. Đây là một ngõ hoa nổi tiếng với những bức tường đầy dây leo,
hương hoa dễ chịu, nhưng con đường lại uốn lượn quanh co. Mặc Trì đi
như “chạy”, trong lòng không ngừng lo lắng. Tư Tồn vốn sợ bóng tối lại
không thuộc đường, ra khỏi ngõ hoa này không bao xa là Trung tâm
Thương mại của thành phố với nhiều khu vực phức tạp, đêm hôm khuya
khoắt thế này, ngộ nhỡ cô ấy lạc đường rồi gặp nguy hiểm thì phải tính sao?

Mặc Trì đã ra khỏi ngõ hoa, trước mặt anh trải ra mấy ngã rẽ, không

biết Tư Tồn sẽ đi theo hướng nào đây? Anh lớn tiếng gọi tên cô, nhưng đáp
lại lời anh chỉ là bóng đêm tĩnh lặng như tờ, bầu trời sâu thẳm và ánh trăng
bị mây đen che khuất, tuyệt không thấy bóng dáng cô đâu cả.

“Anh!”, Tịnh Nhiên chạy tới bên anh: “Đã tìm thấy chị dâu chưa?”

“Chúng ta hãy tiếp tục chia nhau ra tìm đi”, Mặc Trì lắc đầu nói.

Tịnh Nhiên chạy về bên trái, Từ Lan chạy sang bên phải còn Mặc Trì

đi thẳng về phía trước, xuyên qua những con phô", vào tận từng con ngõ
nhỏ. Trận mưa lớn hồi chiều làm con đường trơn tuột, khiến Mặc Trì loạng
choạng suýt ngã. Cùng lúc đó, dường như có một tiếng kêu khe khẽ, rất
giống với giọng của Tư Tồn đập vào tai anh.

Anh đang ở trong một con ngõ nhỏ với nhiều cửa hàng san sát nhau,

không lẽ nào vì quá hốt hoảng nên đã nghe nhầm? Mặc Trì lớn tiếng gọi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.