CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 238

“Ái dà”, Tư Tồn bịt miệng lại: “Em thật đáng chết, đến sinh nhật của

anh cũng không nhổ”. Sinh nhật của cô là Tết thanh niên mồng Bôn tháng
Năm. Hôm đó, Mặc Trì đã đặt bàn ở nhà hàng truyền thống Đức Vận Phạn
Trang, gọi toàn món ăn cô yêu thích, còn mời một chuyên gia làm bánh của
thành phố tới làm cho cô một chiếc bánh sinh nhật kiểu Tây. Thế mà cô lại
quên béng mất ngày sinh của anh.

“Không trách em được, sinh nhật của anh chẳng trùng với lễ tết gì, đến

chính anh đôi lúc còn quên”, Mặc Trì không hề để bụng chuyện đó.

“Em còn chưa mua quà cho anh nữa kìa”, Tư Tồn ảo não nói.

Mặc Trì nắm chặt tay cô, đặt lên môi hôn nhẹ: “Em chính là món quà

quý giá nhất mà ông trời đã ban tặng cho anh”.

“Hì hì”, Tư Tồn khẽ cười: “Anh nói nghe hay thật đấy, em thấy anh

mới đúng là người của Khoa Trung văn”.

Mặc Trì cười nhạt, cô lại hỏi anh: “Sau sinh nhật này anh bao nhiêu

tuổi?”

“Tròn hai ba tuổi. Cô Lưu Xuân Hồng cũng thật là, không nói với em

về tuổi của anh sao?”

“Chắc là nói với ba mẹ em nhưng em không để ý”, Tư Tồn lắc đầu lè

lưỡi.

Mặc Trì khoác vai cô nói: “Đúng là đồ ngốc, tuổi tác tương xứng là

điều rất quan trọng đấy”.

“Như chúng mình có tương xứng không anh?”, Tư Tồn cười hì hì hỏi.

“Đương nhiên là có. Nam lớn hơn nữ năm, sáu tuổi là thích hợp nhất,

như vậy người nam có thể chăm sóc, bảo vệ người mình yêu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.