CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 275

“Mới học đã ngã thế này rồi, học thêm mấy ngày không biết còn thế

nào nữa”.

“Em muốn học đấy, có ngã cũng không cần anh bận tâm!”, Tư Tồn sợ

không được tiếp tục đi xe, nói năng không còn giữ chừng mực gì nữa.

“Anh đã nói là em không được phép đi nữa, nghe chưa?” Cô đang đau

thế này mà anh vẫn còn đấu khẩu với cô sao.

“Xe của em sao em không được phép đi? Anh là đồ bá quyền, đồ phát

xít!” Tư Tồn tức giận khiến cả khuôn mặt trắng bệch ra, càng nói càng
không có chừng mực.

“Anh phát xít hả?” Mặc Trì giận tím mặt, chỉ vào mũi mình, nói không

ra đầu ra đuôi. “Anh phát xít mà anh còn thương em sao? Anh phát xít mà
anh lại sợ em gặp nguy hiểm? Anh phát xít mà anh...” Anh giận tới mức
run rẩy không nói ra lời nữa.

Thế rồi anh chìm vào im lặng. Nói cho cùng, là do anh lo lắng cho sự

an nguy của cô, thế mà cô đã không cảm kích lại còn nói năng hồ đồ. Trong
lòng Tư Tồn dâng lên cảm giác hổ thẹn, cô ngại ngùng kéo cánh tay anh:
“Mặc Trì tốt của em...”

Mặc Trì vẫn đang bốc hỏa, liền đẩy cô ra: “Đừng có động vào phát

xít!”

Tư Tồn làm bộ khoa trương, ôm lấy cánh tay, rồi ngã lăn ra đất: “Ai

ui, đau quá!” Vết thương ở chân va xuống sàn nhà, thật sự khiến cô đau
chảy nước mắt. Hai tay cô khua khua không biết nên che lấy chân hay bọc
lấy tay.

Mặc Trì vội quỳ xuống, đỡ cô dậy: “Đau ở đâu? Để anh xem nào”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.