CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 361

Mẹ đứa bé đứng bên ghế, tay xách túi lớn túi nhỏ, tỏ vẻ ngại ngùng:

“Bố con bé đóng quân ở núi Lư, lúc nào cũng thèm ăn đặc sản quê nhà.
Mỗi năm tôi tới đây được có một lần nên cố gắng mang thêm một ít cho
anh ấy”. Niềm hạnh phúc của chị hiện rõ qua từng lời nói, cử chỉ.

Tàu hỏa dừng ở ga Cửu Giang. Người phụ nữ đỡ lấy con gái, còn Tư

Tồn giúp chị xách bớt hành lý, sau đó hai người cùng nhau xuống tàu.

Chồng của người phụ nữ nọ là lái xe trong quân đội, anh lái chiếc xe

Jeep tới đón vợ và con. Người phụ nữ chỉ vào Tư Tồn và giới thiệu với
chồng: “Đây là cô gái tới núi Lư du lịch. Trời sắp tối rồi, anh cho cô ấy đi
nhờ luôn nhé”.

Người chồng đáp một cách hào sảng: “Đương nhiên là được rồi”.

Người phụ nữ trìu mến gọi chồng bằng cái tên “Lớp trưởng Trương”.

Đường từ Cửu Giang tới núi Lư khá xa. Trên đường đi, hai vợ chồng anh
nói nói cười cười không ngớt, cô bé con cũng bập bẹ theo bố mẹ. Chừng
một tiếng sau, xe dừng trước một nhà khách. Lớp trưởng Trương tươi cười:
“Đây là nhà khách của khu du lịch, cảnh sắc rất tuyệt. Hôm nay cô cứ ngủ
một giấc thật ngon, ngày mai có thể thoải mái đi thăm thú phong cảnh”.

Tư Tồn cảm ơn đôi vợ chồng nhiệt tình giúp mình, sau đó cô đi tới

phòng tiếp đón, dùng thẻ sinh viên thuê một phòng đơn. Nhân viên phục vụ
đưa cô vào tận trong phòng. Tư Tồn đứng bến cửa sổ nhìn ra ngoài, bóng
tối đã bao trùm tất cả.

Đây là bầu trời phương Nam. Bây giờ cô đã ở cách xa nhà hàng ngàn

dặm. Nỗi nhớ nhung hồ như lẩn khuất đâu đó trên đường đi giờ đây dâng
trào mãnh liệt. Cô chưa bao giờ cách xa Mặc Trì đến thế. Khoảng cách
không gian được kéo giãn khiến cho hai con tim cũng như bị cắt lìa ra. Từ
thành phố X tới núi Lư, ruột gan co gần như tan nát. Phải chăng trái tim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.