CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 363

đang phát những giai điệu của một bài hát ngọt ngào cùng những lời giới
thiệu về núi Lư. Thế nhưng tất cả đều trôi tuột qua tai Tư Tồn. Nỗi nhớ
nhung da diết của cô giờ đây đã chuyển thành nỗi lo lắng đến cháy lòng. Cô
có thể đi xa đến vậy, còn Mặc Trì chỉ có thể nằm ở nhà. Anh đã gầy đi
nhiều, sắc mặt ngày một xấu, không biết bây giờ ra sao? Nếu phát hiện cô
mất tích, liệu anh có lo lắng đến phát điên lên không?

Tư Tồn bỗng thây hoang mang. Ngay lúc này, cô rất muốn được nghe

thấy giọng nói của Mặc Trì, hay ít nhất chỉ cần biết anh vẫn bình an là được
rồi. Liếc thấy gần đó có bưu điện, Tư Tồn không thể chờ đợi thêm được
nữa. Cô lao vào, lớn tiếng nói: “Tôi muốn gọi điện thoại đường dài”.

Nhân viên bưu điện đưa cho Tư Tồn một tấm thẻ. Cô bước vào phòng

máy, run rẩy nhấc điện thoại lên, bấm số nhà họ Mặc. Chỉ sau một tiếng bíp
đã có người nhấc máy. Tư Tồn nghe thấy giọng Mặc Trì khàn khàn qua
điện thoại: “Tư Tồn?”

Nước mắt cô bỗng nhiên tuôn như mưa, cô nấc lên từng hồi, không

nói nên lời. Giọng của Mặc Trì không giấu nổi nỗi lo lắng: “Tư Tồn, em
đang ở đâu?”

Tư Tồn như trở về với thực tại, lúc này cô chỉ biết nói hai tiếng: “Mặc

Trì!”

Được nghe giọng cô qua điện thoại, Mặc Trì dường như đã an tâm

phần nào. “Anh nghe thấy có tiếng nói “chào mừng quý khách đến với khu
du lịch núi Lư”’, rồi không đợi Tư Tồn trả lời liền hỏi ngay: “Em đang ở
núi Lư phải không?”

Giọng nói gấp gáp của anh cho cô biết rằng, ngay lúc này đây, anh chỉ

mong có thể thông qua đường dây điện thoại lập tức đến bên cạnh cô. Thấy
anh lo lắng ình đến thế, cô càng cảm thấy ân hận bội phần, vừa khóc vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.