CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 362

Mặc Trì cũng đau đớn, không ngừng rỉ máu như cô vậy? Tư Tồn nghĩ đến
đó, nước mắt cô cứ thế tuôn rơi.

Nhân viên phục vụ mang nước tới. Không muốn bị bắt gặp lúc đang

khóc, Tư Tồn vội vã trốn vào nhà tắm, vặn vòi nước lớn hết cỡ. Nước nóng
táp vào mặt cô, hòa cùng nước mắt, giống như những con sóng biển không
ngừng xô vào bờ đá. Một cảm giác mằn mặn, chan chát trào lên trong lòng.
Tư Tồn gào khóc như mưa trong nhà tắm. Mới chỉ xa nhà có ba ngày mà cô
có tưởng như ba thế kỉ đã đi qua.

Nhân viên phục vụ rời đi, Tư Tồn lau khô toàn bộ người rồi mệt mỏi

nằm vật ra giường, sau đó chìm vào giấc ngủ trong làn nước mắt.

Sớm hôm sau, ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ khắp không gian. Tư

Tồn rời khỏi nhà khách. Dù lúc này đã là cuối thu nhưng hoa cỏ hai bên
đường vẫn đua nhau khoe sắc thắm, cây cối vẫn xum xuê, rậm rạp. Dẫu thế,
cảnh đẹp trên núi cũng chẳng khiến cô nguôi ngoai nỗi nhớ đang trào lên
trong lòng.

Đột nhiên, cô nghĩ tới lời người phụ nữ nhiệt tình trên tàu ngày hôm

qua. Quả là, khách du lịch đến núi Lư rất đông, với số đó có rất nhiều đôi
tình nhân, họ lần lượt đi lướt qua cô trong những nụ cười rạng rỡ.

Một đôi nam nữ mặc đồ thể thao chạy qua cô tới một cái đình hóng

mát ở phía xa. Người con gái mặt đỏ bừng bừng, đưa tay lau mồ hôi cho
chàng trai đi cùng. Chàng trai nắm lấy tay cô gái, hai người hạnh phúc ngả
vào nhau... Tư Tồn nhìn họ bằng ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Họ
đang cầm nắm hạnh phúc trong tay, còn cô thì không. Cô tới núi Lư, chứng
kiến tình yêu của những người khác nhưng lại không biết làm thế nào để
cứu vãn tình yêu của mình.

Cô đi tới một nơi khá bằng phẳng, rộng rãi, có rất nhiều du khách

đang ngồi nghỉ ở đó. Bên đường có cửa hàng và hàng cơm quốc doanh, loa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.