CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 405

mươi hai tuổi bệnh sẽ tự hết. Tuy nhiên, chế độ dinh dưỡng và việc luyện
tập hằng ngày vẫn rất quan trọng”. Đoạn, ông bắt đầu kê ra một đơn thuốc
dài và nói: “Tôi sẽ kê cho cô một vài vị thuốc Trung y, kết hợp với việc bổ
sung dinh dưỡng, chắc chắn sẽ có hiệu quả tốt”.

Tư Tồn nhớ lại, trước kia cô đã từng thử nhấp một ngụm nhỏ thuốc

Trung y của Mặc Trì. Cái vị đắng ngắt ấy, cô không thể nào quên, liền lắc
đầu quầy quậy: “Cháu không uống Trung y đâu”.

Bác sĩ Đường ôn tồn nói: “Không uống cũng không sao, nhưng phải

chú ý giữ gìn, không được để cơ thể quá mệt mỏi hay căng thẳng. Lúc nào
cũng phải giữ tinh thần thoải mái, chú ý tẩm bổ. Hai năm sau hết tuổi dậy
thì sẽ không có gì đang ngại nữa”.

Tư Tồn yên tâm hơn, gật đầu lia lịa, nhưng Mặc Trì lại phản đối:

“Không được, em uống thuốc vẫn tốt hơn. Tuổi nhỏ thế này, nếu không cẩn
thận để lại mầm bệnh thì làm thế nào?”

Mặc cho Mặc Trì dắt mình đi bốc thuốc, toàn bộ tâm trí Tư Tồn chỉ

dồn vào việc làm thế nào để khỏi phải uống thuốc: “Mặc Trì của em ơi,
chúng mình đừng bốc thuốc nữa. Em ở trong kí túc, không được đun thuốc
đâu”.

Mặc Trì gật đầu nói: “Cũng đúng”.

Tư Tồn thấy đắc ý vô cùng, tự cho rằng mình đã nghĩ ra diệu kế để

khỏi phải uống thuốc, không ngờ Mặc Trì lại nói tiếp: “Vậy thì hằng ngày
tan làm anh sẽ qua trường đón em về nhà rồi đun thuốc cho em”.

Tư Tồn nghe thế vội vàng che miệng lại, ỉắc đầu liên tục. Mặc Trì

không cho cô cơ hội phản kháng, anh nói như ra thánh chỉ: “Cứ quyết định
như thế đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.