CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 415

cần được dùng bữa cùng nhau là đã cảm thây ngon miệng rồi. Có lần,
Trương Vệ Binh bảo Mặc Trì tới nhà ăn nhỏ dành riêng cho các công chức
cấp Sở trỏ lên, Thị trưởng Mặc và Trần Ái Hoa đều tới đó dùng bữa, nhưng
Mặc Trì lắc đầu từ chối: “Tôi không phải nhân viên cấp Sở, ăn ở nhà ăn
chung đã tốt lắm rồi”.

Mỗi buổi chiều, Mặc Trì tan ca sớm hơn Tư Tồn nửa tiếng đồng hồ.

Anh chống nạng, thong thả chậm bước tới tòa soạn rồi đứng đợi cô trước
cổng lớn. Tiết xuân mỗi lúc một nồng đậm, trong lúc đứng đợi, Mặc Trì
ngắm nhìn phong cảnh, cảm nhận thời tiết dần trở nên ấm áp, cành cây
khẳng khiu cũng bắt đầu đâm chồi nảy lộc, mặt đất trở nên tươi xốp, hoa cỏ
đua nhau bung ra. Đợi tới khi Tư Tồn ra đến cửa, Mặc Trì nở một nụ cười,
nhìn cô chào tạm biệt đồng nghiệp rồi tung tăng chạy về phía anh.

Trong buổi chiều tối tháng Tư ấy, trong làn gió xuân thoang thoảng,

họ sánh bước bên nhau, chậm rãi về nhà, trong lòng một cảm giác thư thái
dễ chịu lan tỏa.

Mặc Trì mới nhận được một tin tốt. Lãnh đạo của Cục Dân chính đã

tìm anh nói chuyện. Trưởng ban Mã của nhóm anh sắp về hưu, Phó ban sắp
được thăng chức làm Trưởng ban, do đó sẽ trống vị trí Phó ban. Mặc Trì
mấy năm gần đây làm việc rất cần mẫn, lại đạt nhiều kết quả xuất sắc nên
Cục dự định đặc cách đề bạt anh lên làm Phó ban.

Biết tin này, Tư Tồn vui mừng còn hơn cả anh: “Thế thì tốt quá, mấy

hôm trước Chủ biên của em còn bảo, trước đây chưa từng có Phó ban nào
dưới ba mươi tuổi cả”.

“Thế nhưng khả năng anh đắc cử không cao đâu”, Mặc Trì cười đáp.

“Sao lại thế? Vì anh còn trẻ tuổi sao?”, Tư Tồn băn khoăn hỏi. Cô biết

mấy năm nay Mặc Trì đã nỗ lực rất nhiều trong công việc, cũng biết anh đã
giúp đỡ được không ít người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.