CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 552

Mặc Trì nín lặng. Nếu sớm biết địa chỉ cụ thể rồi thì anh có cần phải

hao tâm tổn sức như bây giờ không?

Tài xế cũng hiểu ra vấn đề, liền gãi đầu nói: “Đấy ngài xem, tôi thật

là... Nếu ngài biết địa chỉ thì cần gì phải tìm kiếm thế này. Bạn của ngài từ
đâu đến Bắc Kinh?”

“Thẩm Quyến”, Mặc Trì đáp.

“Họ đến Bắc Kinh du lịch phải không?” Tài xế hỏi.

“Ừ”. Mặc Trì không muốn nói thêm gì nữa. Phía trước có một nhà

nghỉ nhỏ, nhưng tài xế không dừng lại mà phóng xe đi mất.

“Sao không dừng xe lại?”, Mặc Trì bực tức nói.

“Những người đến Bắc Kinh du lịch sẽ không thuê khách sạn hay nhà

nghỉ ở đoạn này vì đi đâu cũng không tiện.” Tài xế nói: “Chúng ta đi thẳng
lên Vương Phủ Tĩnh, nếu không có thì quay sang Tây Đơn, Bắc Hải. Họ
cũng chỉ loanh quanh mấy chỗ đấy thôi”.

Mấy khu vực mà tài xế nói họ đều đã tìm qua một lượt. Lớn thì có

khách sạn Bắc Kinh, khách sạn Dân tộc, nhỏ thì có nhà nghỉ quốc doanh,
nhà nghỉ dưới hầm... Họ gần như đã lật tung cả khu nội thành Bắc Kinh.
Tài xế bắt đầu mất kiên nhẫn: “Ngài không có đầu môi gi khác sao?”

“Không có”, Mặc Trì cũng cảm thấy rất sốt ruột. Anh không khỏi nghi

hoặc, Tư Tồn liệu có thật sự đến Bắc Kinh không?Nếu cô ấy đến nơi khác,
Trung Hoa rộng lớn thế này thì anh sẽ đi đâu tìm cô đây? Mặc Trì bỗng
thấy hoảng hốt. Hôm qua, nghe giọng điệu chân thành, ngưỡng vọng cửa
Cruise khi nói về Bắc Kinh, thì Bắc Kinh là nơi họ có khả năng đến nhất
sau khi rời Thẩm Quyến. Mặc Trì nhớ lại những gì Cruise nói. “An vịt
quay... leo Trường Thành...” Tiệm vịt quay xung quanh đây, anh cũng đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.