CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 553

đã tìm cả rồi nhưng không có chút thu hoạch. Lẽ nào lại là Trường Thành?
Mặc Trì nói dõng dạc: “Cho tôi đến Trường Thành Bát Đạt Lĩnh”.

“Chỗ đấy xa lắm đó!”, tài xế nói.

‘Tôi bảo đi thì cứ đi”.

“Được thổi”, tài xế hào hứng nói.

Xe dừng lại trước cửa khách sạn Bát Đạt Lĩnh. Tài xế nói đây là khách

sạn tốt nhất ở khu vực này. Nhiều du khách tới Trường Thành đều vào đây
nghỉ. “Người Thẩm Quyến lắm tiền nên anh cứ vào đây tìm là không sai đi
đâu được”, tài xế nói với giọng chắc chắn.

Mặc Trì xuống xe, bước vào đại sảnh của khách sạn, báo với nhân

viên quầy lễ tân tên tiếng Anh của Tư Tồn. Cô nhân viên giở Sổ đăng kí và
nói: “Hôm nay có cô Lý cùng một vị khách Mỹ đến thuê phòng”.

Trái tim Mặc Trì sung sướng như muốn nhảy bổng lên: “Cô ấy ở

phòng nào?”

Cô nhân viên đóng sổ đãng kí lại: “Xin cho biết phải xưng hô với ngài

như thế nào?”

“Mặc Trì”.

Cô nhân viên gọi điện thoại nội bộ nhưng không có ai nhấc máy. Cô

liền đặt điện thoại xuống: “Trong phòng không có người. Nếu không được
khách cho phép, chúng tôi không được tiết ỉộ số phòng của họ với người
ngoài”.

Mặc Trì tức giận tới mức muốn phun ra lửa. Nếu không cho biết số

phòng thì anh sẽ đợi ở sảnh lớn. Biết Tư Tồn ở đây rồi, anh còn sợ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.