CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 589

chúng mình ra đó đi”.

Hóa ra anh định đi đánh bóng mặt đường đây mà.

“Đi thôi, đã sáu năm rồi anh không đến Bắc Kinh”. Trong khóe mắt

Mặc Trì chất chứa một thứ ánh sáng u buồn khiến trái tim người đối diện
không khỏi run rẩy.

Tư Tồn làm sao quên được, sáu năm trước, cô đã cùng Mặc Trì tới

Bắc Kinh. Vốn dĩ đây là một cuộc hành trình vui vẻ đến cực điểm vì có cô,
Mặc Trì, Tịnh Nhiên và Tạ Tư Dương. Họ đã để lại biết bao tiếng cười vui
vẻ, rộn ràng trong từng con phố’, từng danh lam thắng cảnh ở Bắc Kinh.
Lúc đó họ vẫn chưa biết, trong bụng Tư Tồn đã có đứa bé. Nếu cứ tiếp tục
theo một quỹ đạo bình thường, Tư Tồn sẽ trở thành một bà mẹ hạnh phúc,
cô và Mặc Trì sẽ mãi mãi ở lại thành phố X, sống một cuộc sông bình dị
mà ngọt ngào.

Bây giờ, họ quay trở lại Bắc Kinh, chính xác là nơi sáu năm trước họ

từng đặt chân tới. Mặc Trì vẫn như năm xưa. Anh nhìn cô vối ánh mắt trìu
mến yêu thương. Tư Tồn bỗng cảm thấy hoảng hốt vì giữa họ dường như
không hề có sáu năm gián đoạn. Họ như vẫn đang ở trong cuộc hành trình
của sáu năm trước, theo kế hoạch tới Đông Lai Thuận để chúc mừng sinh
nhật tuổi hai mươi của cô.

Tư Tồn đã bị ánh mắt của Mặc Trì mê hoặc. Cô đứng ở bên trái, dìu

cánh tay anh rồi cùng anh ra khỏi bệnh viện.

Bất kể vào thời điểm nào thì cảnh tượng trên phố Vương Phủ Tỉnh

cũng là dòng người tấp nập qua lại. Tư Tồn còn nhớ, sáu năm trước họ đi từ
phô' Trường An tới Vương Phủ Tỉnh, tiện đường đi dạo chợ Đông Phong
và tòa nhà bách hóa. Mặc Trì nói, nếu cứ đi về hướng Bắc của con đường
này thì sẽ thấy Bảo tàng Mỹ thuật Trung Hoa. Ớ đó thường xuyên có triển
lãm hội họa rất đẹp. Lúc nhỏ, vào mỗi dịp nghỉ hè, anh thường chui vào đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.