CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 598

Mặc Trì kinh ngạc, ra vẻ vô tội hỏi lại cô: “Lại sao thế?” “Quýt có tính

chua nên dễ kích thích dạ dày”, Tư Tồn nói.

Mặc Trì vẫn giả vờ ngây ngô: “Thế à? Anh thấy ngọt mà?”

Thật ra, Mặc Trì đã từng đọc rất nhiều sách y khoa nên thuộc tính của

thức ăn ra sao anh rõ hơn bất cứ ai. Tư Tồn không nghĩ nhiều, cô chỉ thấy
anh đã nhịn ăn nhịn uống mấy ngày trời nên nhất định là mồm miệng nhạt
nhẽo nên đã thèm ăn vô độ. Cô nói: “Lúc nãy bác sỹ vừa dặn em, những
thực phẩm chua, cay, có tính kích thích anh đều không được ăn. Hôm nay
anh đã ăn không ít thịt rồi, chắc chắn dạ dày sẽ bị quá tải. Tối nay anh quay
lại ăn bột ngó sen đi”. Miệng nói, tay làm, cô đổ bột ngó sen vào bát trộn
với nước sôi.

Mặc Trì nhìn thấy bột ngó sen liền chau mày lại. Tư Tồn nhét bát bột

vào tay anh: “Anh đã hồi phục kha khá rồi nên không cần em xúc cho nữa.
Việc của anh, tự anh làm đi”.

“Em vẫn ghê gốm quá nhỉ”, Mặc Trì lẩm bẩm. Dạ dày của anh rất đau

nên không thể ăn thêm được gì nữa. Anh cầm bát bột trong tay, bột vừa pha
nước xong nên còn nóng bỏng tay. Anh nghiến răng, cố nhét miếng bột
nóng vào miệng.

“Này...”, Tư Tồn kêu lên thất kinh: “Anh không thích ăn cũng không

được nuốt chửng kiểu đó chứ?” Cô không hiểu, hôm nay Mặc Trì làm sao
vậy nhỉ? Thói quen ăn uống của anh hoàn toàn không giống xưa.

Buổi tối, y tá mang thuốc đến. Đợi Mặc Trì ăn xong, cô lại giúp anh

rửa ráy, sau đó cô để anh nghỉ ngơi từ sớm, hưởng thụ sự bình yên hiếm có.
Tư Tồn đi lấy nước nóng giúp anh ngâm chân cho giãn xương cốt.

Cô quỳ dưới sàn, lần lượt mát xa từ dưới gót chân lên đến đầu gối của

anh. Chân giả của anh đặt ở đầu giường. Đột nhiên, một giọt nước mắt rơi
vào chậu nước khiến Tư Tồn giật mình. Lúc đó cô mới nhận thấy mắt mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.