CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 599

đã ướt nhèm từ lúc nào. Cô hít một hơi dài, quệt nước mắt, sau đó nhẹ
nhàng nói: “Mặc Trì, ngày mai anh có thể xuất viện rồi”.

Đầu gối Mặc Trì khẽ động đậy. Tư Tồn nói ra sự thật: “Lúc nãy em

vừa đi mua vé máy bay. Chiều mai anh có thể về Thẩm Quyến. Ớ đó, anh
còn có công xưởng và người chăm sóc anh”.

Mặc Trì không nói gì vì anh biết điều gì phải đến rồi cũng sẽ đến.

Tư Tồn không nhìn anh, nói tiếp: “Anh đừng dùng chân giả nữa, đau

đớn lắm!” Giọng cô đã có phần nức nở: “Về sau anh cũng đừng ăn mì ăn
liền. Anh đường đường là Tổng giám đốc, thuê một người giúp việc có gì
mà mất mặt, không tự chăm sóc được bản thân thì đừng có cố...” Tư Tồn
đột nhiên thây đau đớn, cô lấy tay che miệng đứng dậy rồi chạy ra ngoài.

Mặc Trì muốn đứng dậy xem Tư Tồn ra sao nhưng anh hoàn toàn

không còn sức lực. Dạ dày của anh như có hàng ngàn mũi kim đang châm
xé. Anh không đứng dậy nổi mà cứ thế nằm co quắp trên giường. Mặc Trì
biết Tư Tồn sẽ không thể đi được đâu, vì mùi máu tanh nồng kia lại ực lên
rồi.

Tư Tồn tới nhà vệ sinh rửa mặt để ổn định lại tâm trạng. Tới lúc cô

quay về, Mặc Trì đã không còn nằm trên giường nữa. Trong phòng bệnh có
một phòng vệ sinh nho nhỏ, từ đó phát ra những tiếng nôn thắt lòng. Tim
Tư Tồn đập thình thịch, cô chạy vào thì nhìn thấy Mặc Trì đang quỳ một
chân xuống đất, chúi đầu vào bồn vệ sinh, nôn không biết trời đất là gì. Cô
vội chạy tới đỡ anh dậy, đột nhiên những vệt máu màu đỏ trong bồn vệ sinh
khiến cô phải kêu lên thất kinh.

Tư Tồn đứng trong văn phòng của bác sỹ, nghe bác sỹ nghiêm khắc

mắng mỏ: “Cỏ chăm sóc bệnh nhân kiểu gì thế? Tôi đã bảo anh ta không
được ăn đồ cay cơ mà. Bây giờ dạ dày của anh ta lại bị kích thích rồi, vết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.