CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 61

đó bùng lên, không nghĩ nhiều, cô gân cổ lên cãi: “Dạng bài này vốn dĩ em
biết làm, lần sau chú ý hơn một chút là được chứ gì”.

“Khi đi thi liệu còn có lần sau nữa không?”, Mặc Trì nghiêm khắc nói.

“Em... dù sao có phải là kì thi chính thức đâu cơ chứ”, Tư Tồn lẩm

bẩm.

“Nhận thức của người nông dân thật quá ngắn, bài kiểm tra nhỏ làm

cũng không xong, vậy thì đừng nghĩ đến kì thi đại học nữa!” Những lời
thiếu suy nghĩ đó, Mặc Trì thốt ra cũng bởi quá lo lắng cho cô gái này.

Không ngờ, chỉ khiến cho tất cả mọi áp lực dồn nén trong lòng Tư Tồn

bấy lâu bị nổ bung ra. Cô tức giận nói: “Em là người nhà quê, điều này vốn
đã nói với anh từ lâu. Lần này thi cử không thành, em sẽ đi, sẽ không liên
quan gì đến anh nữa cả!”

Bị Tư Tồn chọc giận, Mặc Trì mặc dù không muốn cũng thêm tức

giận: “Không liên quan đến anh sao? Anh cố gắng hết sức giúp em có được
cơ hội này mà em nói không liên quan đến anh sao? Anh nhọc lòng giúp
em học hành, anh là chồng em” Câu nói gẫy giữa chừng, Mặc Trì biết mình
lỡ lời, mặt đỏ bừng lên, càng lớn tiếng để át đi nỗi xấu hể: “Là anh tự làm
mình bẽ mặt!” Nói xong vội đẩy xe lăn rời đi.

Về đến phòng, Mặc Trì vẫn chưa nguôi cơn giận. Anh giận chính mình

sao có thể nói ra câu “Anh là chồng em...” trơn tuột như thế? Vừa bực bõ
vừa lúng túng với chính lòng mình, Mặc Trì quyết định gọi bác Chương
đưa ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa đầu óc.

Bác Chương là lái xe lâu năm của nhà họ Mặc, người đã chứng kiến

những năm tháng trưởng thành của Mặc Trì. Bao nhiêu năm nay, kể từ khi
Thị trưởng Mặc được phục chức đến giờ, chưa khi nào anh gọi bác đến đón
mình đi đâu. Mấy lần bác có ý muốn lái xe đưa Mặc Trì ra ngoài chơi
nhưng đều bị anh khéo từ chối. Lần này, Mặc Trì thậm chí còn chủ động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.