CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 641

một bóng đen chạy vụt qua, tiếp theo, bóng đen ướt nhèm đó sà vào lòng
anh.

Lúc này anh mới nhận ra đó chính là Tư Tồn!

Tư Tồn không mang theo ô nên toàn thân ướt nhẹp, tóc sũng nước

dính chặt vào khuôn mặt đang tái nhợt. Cô nắm chặt vai Mặc Trì, cả người
run lên bần bật.

Cô nép mình vào lòng anh và thở hổn hển. Cô vẫn giữ cái tật trước

kia, những lúc quá sợ hãi thường không nói được gì. Mặc Trì vỗ nhẹ lên
lưng cô, mưa vẫn ào ào trút xuống, anh liền nói: “Không sao đâu, em đừng
sợ. Chúng mình về nhà nghỉ ngơi được không em?”

“Trong phòng mất điện, mất cả nước nữa...”, Tư Tồn nói ngắt quãng.

Cô vừa cùng Tiểu Điền đi ăn về, thấy trời vừa đổi sắc, cô liền vội vội vàng
vàng chạy về cho kịp trước khi trời mưa. Ai dè, trong nhà tối om, cả điện
lẫn nước đều mất. Bên ngoài sấm chớp giật đùng đùng như có ma quỷ. Cô
sợ hãi nép người xuống gầm giường, gió lạnh thổi toang cửa sổ, tràn vào
trong nhà. Cô lehông muốn ở trong đó thêm một phút nào nữa nên đã chạy
chân đất ra ngoài. Cô chỉ biết chạy về phía công xưởng của Mặc Trì vì với
cô, anh chính là vị thần bảo hộ, nơi nào có anh, nơi đó sẽ an toàn.

Mặc Trì ôm cô vào lòng và nói: “Đừng sợ, anh sẽ giúp em sửa đèn,

sửa nước. Có anh ở đây sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”.

Tư Tồn vẫn đang run lên bần bật nhưng đã trấn tĩnh lại rất nhiều. Mặc

Trì bước đi khó khăn. Hai tay cô dìu anh, chiếc ô lúc này đã trở nên không
cần thiết, anh liền đóng nó lại Căn hộ của Tư Tồn ở trên tầng bốn. Khi vừa
vào đến cửa, Mặc Trì dựa ngay vào tường, không động đậy nổi. Trong
phòng tối mịt, quả nhiên có cảm giác u ám đáng sợ. Đột nhiên một tia chớp
lóe lên, Tư Tồn sợ hãi nép vào lòng Mặc Trì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.