CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 679

lại. Y tá nói: “Không ngờ cô cũng chuyên nghiệp đấy chứ”.

Tư Tồn tự tay rửa ống tiêm, ống truyền. Hồi còn ở Mỹ, Lý Thiệu

Đường có một khoảng thời gian không tự ăn uống được, gia đình có mời hộ
lý và chuyên gia dinh dưỡng tới, nhưng những việc như lắp ống, truyền
thức ăn, đều do Tư Tồn tận tay làm. Do đó, cô đi học một lớp y tá, lấy
chứng chỉ chuyên nghiệp.

Y tá đổ chỗ sữa còn lại vào bình giữ nhiệt: “Bốn tiếng một lần, mỗi

lần 220ml”.

Tư Tồn thu dọn đồ đạc, rồi lại ngồi bên cạnh Mặc Trì, dịu dàng nhìn

anh. Anh đã bệnh tới mức hai má thóp lại, đến môi cũng mỏng hơn bao giờ
hết. Tư Tồn nhớ lại nụ hôn cuối cùng trong trận lửa, anh đã hứa sẽ sống
tiếp. Tư Tồn tin chắc chắn rằng anh sẽ làm được.

Tư Tồn đặt những lá thư cô gửi cho anh bên gối, thì thầm vào tai anh:

“Mặc Trì, những lá thư em viết, đều được gửi tới nhà anh, chỉ vì có sự cố
bất ngờ, nên anh không nhận được. Bao giờ anh tỉnh dậy, anh hãy đọc
chúng nhé, để anh biết, em vẫn yêu anh đến nhường nào! Anh nhất định
phải tĩnh lại để giải oan cho em”.

Tịnh Nhiên ở đến ngày thứ bảy. Đơn vị hết người này đến người kia

gọi điện thoại thúc cô về, Trần Ái Hoa cũng gọi điện tới thăm dò bệnh tình
của Mặc Trì. Cô không dám cho ba mẹ biết tin Mặc Trì bị thương, họ đều
đã già rồi, chưa chắc chịu nổi cú sốc này. Nếu Mặc Trì có thể khỏe mạnh
lại, hà cớ gì phải khiến họ chịu cảnh thấp thỏm lo lắng? Nếu Mặc Trì không
qua khỏi, thà đau một lần cũng được, lúc đó có báo tin cho ba mẹ vẫn chưa
muộn.

Tịnh Nhiên nói qua loa rằng, anh trai mọi việc đều ổn cả, chỉ là công

việc quá bận rộn, suốt ngày ra Bắc vào Nam công tác. Đặt điện thoại
xuống, cô biết, cô phải trở về Bắc Kinh rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.