CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 681

Nước mắt cô lăn dài trên má. Mặc Trì chưa từng nói anh đã viết nhiều

thư cho cô đến thế. Những lá thư đặt trong phong thư da bò, được anh viết
sau ngày tới Thẩm Quyến, anh biết thư sẽ không đến được tay người cần
nhận, nên đã từ bỏ việc gửi thư đi, chỉ coi đó như cách bày tỏ nỗi nhung
nhớ với Tư Tồn. Chắc chắn anh chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Tư Tồn đọc
được những lá thư này, do đó anh đã viết rất thẳng thắn.

Thậm chí, sau khi Tư Tồn đã quay lại, anh vẫn tiếp tục viết thư. Trong

thư, anh bày tỏ nỗi nhớ, niềm vui bất ngờ trước sự trở về của cô, nhưng anh
không dám tâm sự với cô những cảm xúc đó. Anh đã lo âu quá nhiều, sợ cô
từ chối, anh không thể chịu nổi thêm một lần rời xa cô, sợ cô tiến thoái
lưỡng nan, anh cũng không muốn cô phải đứng giữa những lựa chọn gian
khó. Anh chỉ biết gửi tâm sự vào những lá thư, anh tin rằng cô sẽ không
bao giờ đọc được.

Tư Tồn đọc những lá thư đó, mỗi lần đọc là một lần nước mắt tuôn

rơi. Trong mỗi bức thư, Mặc Trì đều nói sẽ đợi cô, nhưng lúc này đây, hình
như anh đã đợi mệt rồi, anh nằm yên ở đó, sức lực mỗi lúc một yếu đi, dù
cô hô hoán thế nào, anh cũng không chịu đáp lại.

Tư Tồn sợ hãi, cô gào lên: “Mặc Trì, anh không thể nói mà không làm.

Anh nói sẽ đợi em cả đời cơ mà, em vẫn đang ở đây, anh không được nói
mà không giữ lời!”

“Anh không thể để em lại một mình được...”

Cô nói nặng lời quá, thấy trái tim lại nhói đau, cô nắm lấy tay anh, áp

lên mặt mình, dịu dàng vỗ về: “Mặc Trì ngoan của em, bây giờ đổi lại, em
sẽ chăm sóc anh cả đời nhé. Đây là điều em đã hứa với thư ký Lưu. Thật ra,
em chẳng cần biết có thư ký Lưu hay không, em chỉ quan tâm mình anh mà
thôi. Bởi vì, anh là người em yêu nhất. Nhưng anh phải tỉnh dậy cơ, để
nghe em nói em yêu anh tới chừng nào”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.