CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 684

Lưu tổng lấy ra một văn kiện: “Lô hàng lần này không được bàn giao

theo đúng hợp đồng, phía Mỹ yêu cầu phạt gấp đôi giá trị hợp đồng. Người
anh em, tôi muốn thương lượng với cậu một chút về vấn đề này”.

Thật ra, Lưu tổng đã nói rất khách khí, giữa Mặc Trì và anh ta đã có

giao ước, nếu không giao hàng đúng hẹn, Mặc Trì phải nộp phạt số tiền gấp
đôi giá trị hợp đồng. Tổng giá trị của lô hàng lần này là một trăm vạn tệ,
phạt gấp đôi, tức là hai trăm vạn. Để sản xuất lô hàng này, Mặc Trì gần như
đã dùng hết vốn để mua máy móc, nguyên liệu, cộng thêm hai đơn đặt hàng
khác cùng thời điểm, anh tổng cộng phải nộp phạt gần ba trăm vạn.

Mặc Trì chưa bao giờ hỏi Tư Tồn tình hình công xưởng ra sao. Ngày

đó, anh đã gục ngã tại hiện trường, anh biết rõ lửa lớn như vậy, không có ai
thương vong đã là một kì tích, ngoài ra không một thiết bị máy móc nào
còn nguyên vẹn. Anh bây giờ không một xu dính túi, lại còn gánh thêm
khoản nợ ba trăm vạn. Mấy ngày sau khi hồi tỉnh, anh ngẫm nghĩ mãi hai
vâ'n đề, một trong số đó chính là phải làm thế nào với công xưởng của
mình.

“Người anh em, hai trăm vạn không phải con số nhỏ. Cậu biết đấy,

anh cũng chỉ là ông chủ của một công ty mậu dịch tép riu”.

Mặc Trì gật đầu: “Tôi biết... khụ khụ... Tôi sẽ không để anh phải... khó

xử”. Anh bắt đầu hô hấp khó khăn, ho lên từng hồi.

“Mặc Trì, anh có lỗi với cậu... Nếu anh không giao đơn hàng này cho

cậu. cậu sẽ không thảm như bây giờ”. Hai mắt Lưu tổng đã bắt đầu hoe đỏ.

Mặc Trì lắc đầu. Ngực anh bắt đầu phập phồng dữ dội, không nói nổi

thành tiếng.

Tư Tồn và bác sĩ cùng đến, nhìn thấy Lưu tổng, Tư Tồn không chút

khách khí hỏi: “Anh là ai? Đến đây có việc gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.