CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 171

Cô gật đầu, rồi chay biến đi.
Bod quay trở lại nghĩa địa và đi ngược lên đồi cho đến khi tới lăng của

dòng họ Frobisher. Nó không bước vào. Nó trèo lên tường lăng, dùng những
dây thường xuân làm chỗ bám, và đu người lên cái mái bằng đá, rồi nó ngồi
đó suy nghĩ trong lúc ngắm nhìn cái thế giới đang chuyển động bên ngoài
nghĩa địa, nó nhớ lại cái ôm của Scarlett, nhớ lại nó đã cảm thấy an toàn như
thế nào, và nghĩ rằng sẽ thật tuyệt biết bao nếu được đi lại một cách bình
thường ở thế giới bên ngoài nghĩa địa, nhưng cũng thật thích thú biết bao khi
được làm chủ cái thế giới nhỏ bé của riêng mình.

º º º

Scarlett nói cảm ơn, nhưng cô bé không muốn uống trà. Cô cũng không muốn
ăn một cái bánh quy sô cô la. Ông Frost có vẻ lo lắng.

'Thật thà mà nói thì trông cháu cứ như vừa gặp ma ấy", ông bảo. "Gặp ma

trong nghĩa địa thì cũng chẳng có gì là lạ, nếu cháu muốn gặp ma thật, ờ, chú
có một bà cô cứ khăng khăng nói rằng con vẹt của bà ấy bị ma ám. Một con
đuôi dài lông đỏ. Ý chú là con vẹt ấy. Còn bà cô của chú thì là kiến trúc sư.
Chú chưa bao giờ biết hết tình tiết câu chuyện."

"Cháu không sao đâu ạ," Scarlett nói. "Chỉ hơi mệt thôi."
"Thế thì để chú đưa cháu về nhà. Cháu có đọc được chữ khắc trên tấm bia

này không? Chú đã loay hoay hơn nửa tiếng rồi mà vẫn chưa dò ra được."
Ông chỉ vào tấm giấy tô trên cái bàn nhỏ, mỗi góc có đặt một lọ mứt để giữ
cho tờ giấy nằm phẳng. "Cháu nghĩ cái tên ấy có phải là Gladstone không?
Có thể là họ hàng của thủ tướng cũng nên. Nhưng chú chẳng đọc được thêm
gì nữa cả."

"Cháu nghĩ là không phải đâu ạ," Scarlett đáp. "Nhưng đến thứ Bảy, lúc

quay lại đây, cháu sẽ nhìn lại lần nữa."

"Mẹ cháu có định xuất hiện không đấy?"
"Mẹ bảo sẽ thả cháu xuống đây vào buổi sáng. Rồi mẹ phải đi mua thức ăn

cho bữa tối để mời chú. Mẹ sẽ làm một con gà quay đấy ạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.