CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 213

Silas để cô bé và mẹ cô ngồi lại trong bếp, nói chuyện, bàn bạc về những

khó khăn họ sẽ gặp phải khi chuyển về Scotland, rồi Noona hứa sẽ mua cho
Scarlett một chiếc điện thoại riêng. Họ gần như không nhớ là Silas đã có mặt
ở đó, và Silas cũng muốn như vậy.

Silas quay trở lại nghĩa địa và thấy Bod đang ngồi ở giảng đường bên cạnh

đài tưởng niệm, mặt đanh lại.

"Bạn ấy thế nào rồi ạ?"
"Chú đã xóa những ký ức của cô bé," Siỉas đáp. "Họ sẽ quay trở về

Glasgow. Ở đó cô bé có bạn bè”

"Làm sao chú có thể làm bạn ấy quên cháu được?"
Silas trả lời, "Con người thường muốn quên đi những điều không thể. Nó

khiến cho thế giới của họ an toàn hơn."

Bod nói, "Cháu rất mến bạn ấy."
"Chú xin lỗi."
Bod cố mỉm cười, nhưng không cười nổi. "Những tên ấy... chúng đã nói về

chuyện rắc rối chúng gặp phải ở Krakow, Melboume và Vancouver. Đó là do
chú phải không ạ?"

"Không chỉ có một mình chú mà thôi” Silas nói.
"Cả cô Lupescu nữa ạ?" Bod hỏi. Rồi, khi nhìn thấy vẻ mặt người bảo trợ

của mình, nó hỏi, "Cô ấy có sao không ạ?"

Silas lắc đầu, và trong thoáng chốc Bod không thể chịu nổi khi nhìn vào

mặt chú. "Cô ấy đã chiến đấu rất kiên cường. Cô ấy đã chiến đấu vì cháu,
Bod ạ."

Bod nói, "Các Sát thủ đã bắt được tên Jack. Ba tên khác thì đã rơi xuống

cánh cổng của quỷ nhập tràng. Còn một tên bị thương nhưng vẫn còn sống, ở
đáy mộ của ông Carstairs ấy ạ,"

Chú Silas nói, "Hắn là tên Jack cuối cùng. Chú cần nói chuyện với hắn,

trước khi mặt trời mọc”

Làn gió lạnh buốt thổi qua nghĩa địa, nhưng dường như cả người đàn ông

lẫn thằng bé đều không cảm thấy hơi lạnh ấy.

Bod nói, "Bạn ấy sợ cháu”
"Đúng thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.