CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 143

chính mình trước nỗi kinh hoàng bằng một ngụm lớn champagne khác.
“Quadrimum...” anh ta cười khoái trá. “Xin lỗi, tôi ngờ ngợ rằng từ đó ở
trong vài bài thơ La tinh hoặc những bài thơ học ở trường. Cực kỳ nhàm
chán,” anh ta bổ sung.

“Không phải. Đó là thơ của Horace và nó là một bài thánh ca đối với niềm
vui của cuộc sống và tuổi trẻ. Horace đã tạo ra câu nói “carpe diem.”
Những bài thơ của ông rất đẹp. Chúng khiến anh nghĩ lại về cuộc đời
mình.”

Carpe diem, ồ? Dù sao, tôi cũng biết khá nhiều về rượu,” anh ta tiếp tục.
Kế đến anh ta lao vào một cuộc độc thoại chán ngắt làm tê liệt trí não người
khác về ‘hầm chứa rượu lớn’ trong ‘nhà’ anh ta - ‘ở Chelsea,’ anh ta thao
thao một cách tự nhiên, cứ như là tôi thèm quan tâm! - và anh ta thích ‘lái
xe đến Pháp nghỉ ngơi’ như thế nào nhưng cũng cực thích ‘đi bộ leo đồi’ và
‘thu thập đồ cổ’. Sau mười phút như thế này, tôi đang tự hỏi tại sao anh ta
không dán một tấm Biển quảng cáo về bản thân lên trán để tiết kiệm hơi sức
cho rồi.

“Ừm, rất vui được gặp anh,” tôi nói với vẻ lịch sự hết mức có thể. “Nhưng
tôi phải đi một vòng.”

“Tất nhiên - chúng ta nói chuyện tiếp sau

Tôi không trả lời.

Tôi bước ra ngoài rạp và nói chuyện với dì và chú, nhưng trong vòng đôi
phút tôi đã nhận thấy Scrivens ở trong phạm vi tầm nhìn của tôi. Tại sao
anh ta không thể nhận thấy ám chỉ đó nhỉ? Khi tôi đi vào phòng ăn và nói
chuyện với những người ở đó và, trong hai hoặc ba phút, anh ta cũng ở đấy.
Để làm anh ta nhụt chí, tôi tập trung vào cuộc nói chuyện với một đồng
nghiệp của Hugh, người đang hành hạ tôi về những câu đố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.