CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 169

vẫn sống cùng nhau, vì đó là điều Luke muốn, vì Jess - trong trường hợp đó
anh ấy sẽ không theo đuổi tôi.

“Cô ta đã bỏ anh ấy, cô ta sống ở đâu đó, với ai đó,” tôi khẳng định. Ngay
cả thế, tôi vẫn cảm thấy lẫn lộn và khổ sở. Nhưng sau đó, khi đang mặc váy,
tôi nhìn thấy một thứ khiến tôi ngạc nhiên và an ủi tôi. Ngồi trên chiếc ghế
gần cửa sổ là Wilkie, con gấu cũ của tôi. Tôi nhấc nó lên và ôm nó, hít vào
mùi ẩm mốc của nó. Những cái chân bọc-da-thuộc của nó đã bóng lên vì bị
mòn, và chiếc áo ngoài mẹ tôi khâu cho nó khi tôi năm tuổi đã sờn xơ xác,
nhưng mặt khác trông hình dáng của nó vẫn khá nguyên vẹn. Tôi đã tặng nó
cho Luke khi anh ấy đang phục hồi sức khỏe do bệnh viêm ruột thừa. Tôi
muốn anh ấy có thứ gì đó của tôi mà tôi yêu mến. Anh ấy đã giữ nó trong
suốt những năm qua, và rõ ràng anh ấy rất yêu thương nó. Đã bình tĩnh hơn,
tôi đi ra ngoài.

Vẻ thư thái của tôi tồn tại rất ngắn.

“Chào, Tom,” tôi nói khi đến chỗ làm một hai giờ sau đó. Anh ấy đang mải
mê với một tờ báo. “Chào Tom,” Tôi thử lần nữa. Anh ấy dường như không
thể nghe thấy tôi. “Anh có thể nghe thấy em nói không, Sếp Tom?”

“Ồ, Laura... ơ... xin lỗi.” Anh ấy có vẻ không thoải mái. “Xin lỗi.”

“Có chuyện gì à?”

“À...” anh ấy có vẻ rất không thoải mái, giờ tôi nhận ra. Và dường như
Dylan và Sara cũng thế, họ dường như muốn lẩn đi. Còn Nerys đã trao cho
tôi một cái nhìn kỳ quái khi tôi đến, nhưng tôi tự hỏi không biết có phải là
bởi vì, là một con chim già khôn ngoan, cô ấy đã dò ra được vẻ rạng rỡ hậu-
sex của tôi.

Tom đặt tờ báo xuống, sau đó lùa bàn tay trái vào tóc. “Anh sợ là có vài thứ
ở đây em sẽ không thích đâu.” Anh ấy đưa cho tôi bài báo. Mục tin đồn của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.