CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 198

nói bạn không thể chắc chắn - vềbất kỳ người đàn ông nào,” nó nói thêm
với một cái nhún vai đau khổ.

Tôi nghĩ đến Tom, bấp chấp anh ấy vốn đứng đắn như thế nào, rồi sau đó
anh ấy đã cư xử tàn nhẫn như thế nào.

“Ý em là, chị có thể không bao giờ tưởng tượng rằng Nick làm điều anh ấy
đã làm, đúng không?”

“Không. Chị có thể nói chắc mẩm rằng chị không bao giờ thấy trước
chuyện xảy ra.”

“Chị đọc về những câu chuyện đó suốt,” Hope tiếp tục. “Về những người
phụ nữ nói, ‘Tôi chưa bao giờ nghĩ một giây nào là chồng tôi sẽ phản bội.
Anh ấy không có vẻ là kiểu người đó.’ Hoặc họ nói, ‘Tôi nghĩ tôi hiểu
chồng mình - nhưng bây giờ tôi cảm thấy toàn bộ cuộc hôn nhân của chúng
tôi là một sự giả tạo.’ Tại sao em lại được miễn khỏi chuyện đó chứ, Laura?
Tại sao em lại được may mắn như thế? Rất nhiều người phải chịu đựng - ý
em là, chị đã chịu đựng...” nước mắt con bé lại dâng lên - “vì thế có lẽ bây
giờ đơn giản là đến lượt em. Dù sao đi nữa,” em tôi sụt sùi khi nó lục tìm
khăn tay trong chiếc túi Kelly, “đây là chuyện đang diễn ra trong cuộc đời
em.”

“Ừm...”

Hope nhìn tôi. Đôi mắt của nó có những tia đỏ và mascara đã bị nhòe. Nhìn
thấy em tôi trông bơ phờ như thế này thật lạ. “Vậy,” em tôi buồn bã nói. Nó
đang mân mê chân ly rượu. “Vậy...” con bé nói lại. “Vậy...” nó nhắc lại với
một tiếng thở dài. Tại sao nó cứ tiếp tục nói như thế? “Vậy chị nghĩ em nên
làm gì?”

“À...” tôi giật mình. Như tôi nói, Hope hiếm khi kể chuyện riêng với tôi,
đừng nói đến hỏi lời khuyên. Thành thật mà nói, tôi thấy chuyện này khá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.